CHAP 3

60 7 4
                                    


Sáng sớm hôm sau, Junhyung không cao hứng mà than thở một tiếng, mơ mơ màng màng chuyển mình, vươn chân ra, "Ba" một tiếng, đồng hồ báo thức liền bị đá, sau đó rầm rì mà sờ sờ người bên cạnh để chít chít, kết quả sờ soạng nửa ngày, chỉ đụng đến mặt giường lạnh lẽo.

Yong tổng nháy mắt thanh tỉnh, mặt âm trầm rời khỏi giường, đi WC giải quyết nhu cầu sinh lý.

Từ khi cùng Yoon Dujun ở cùng một chỗ, đây là lần đầu tiên, hắn một mình một người tự xử.

Junhyung không vui, thực không vui, oán khí trong ngực chồng chất khiến hắn thở không thuận, ước chừng qua hơn hai mươi phút mới miễn cưỡng từ trong WC đi ra.

Bởi vì thời gian quá dài, Junhyung cước bộ có chút phù phiếm, người cũng có chút nhũn ra, ngồi phịch ở trên ghế sa lông không muốn động đậy, chỉ đeo lên sắc mặt khó coi như thường lệ, nghiến răng nghiến lợi mà nghĩ : Nếu như... Nếu như để hắn biết cái lý do chia tay kia, hắn tuyệt đối —— tuyệt đối sẽ ——

Khiến cho Yoon Dujun không, xuống, giường, được !

Tưởng tượng trong chốc lát, hắn lại có điểm khô héo, ánh mắt oán hận:Rốt cuộc là cái lý do chó má gì a!

Hắn vì cái gì hoàn toàn không có ấn tượng!

"Nói như vậy, chia tay không nói lý do chỉ có hai loại tình huống, " Buổi tối, trong quán rượu, lão bản mỉm cười thay Junhyung rót một ly Manhattan, săn sóc mà đưa đến trên tay hắn, "Một là tình nhân quá cực phẩm, nói ra tổn thương tình cảm; hai là..."

Junhyung một hơi buồn bực, không vui hỏi: "Hai là cái gì?"

"Hai là tìm không thấy lý do, chính là muốn cùng cậu chia tay mà thôi, " Lão bản quán bar chân thành nói, "Bảo cậu tự mình nghĩ ra lỳ do, bất quá là cho cậu một cái thang mà thôi."

Junhyung : "..."

Junhyung nhớ tới cậu kia của Yoon Dujun nói ngày hôm qua "Nghĩ không ra coi như xong, vốn là cũng không có lý do", nhất thời biến sắc, hàn khí mãnh liệt, cả người nổi giận, lúc này, lão bản quán bar nói một câu kéo hắn lại: "Nhưng tình huống của các cậu tương đối đặc biệt, cậu có thể đi hỏi người kia của cậu một chút là vì cái gì, hoặc là bảo hắn cho cậu một cái gợi ý."

Junhyung tĩnh tĩnh, rũ mắt thanh âm rầu rĩ : "Tôi hỏi rồi a, vẫn chưa có nói."

"Gợi ý đâu?"

"Gợi ý gì ?"

Lão bản quán bar nở nụ cười: "Không nói lý do, dù sao cũng phải cho vài cái gợi ý chứ."

Junhyung nhãn tình sáng lên, chân dài vừa động, muốn từ ghế đi xuống ôm lấy đùi lão bản bẹp vài cái, nhưng mà chân vừa vừa nâng lên đã bị hắn ngạnh sinh sinh áp xuống dưới, không được tự nhiên mà chuyển cái vòng lùi về tại chỗ, nghiêng mặt, vô cùng cao hứng rầm rì nói: "A... Thật là, tôi như thế nào không nghĩ tới."

Lão bản quán bar : "... ... Ha hả."

Loại thời điểm này Junhyung cũng lười đi trị cái tội đại bất kính của lão bản quán bar, bỏ lại mấy trăm, chạy tới toilet, kéo lại cửa, gọi một cú điện thoại cho Yoon Dujun .

2JUN - CHIA TAY RỒI KHÔNG QUAY LẠIWhere stories live. Discover now