Ánh nắng mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ, len lỏi qua lớp rèm mỏng manh, nhảy múa tinh nghịch trên mái tóc cậu trai còn đang ngái ngủ.
Đôi rèm mi khẽ rung động, một tiếng "ưm" vô thức bật ra khỏi khóe môi. Taehyung cựa quậy thân mình, lăn một vòng quấn chăn như cái vỏ kén để chạy trốn những tên nhóc nắng chói chang kia làm hỏng giấc ngủ của mình.
Một tiếng cười khẽ vang lên trong gian phòng yên tĩnh, tiếng cười quấy phá ánh nắng đang mải mê trêu chọc cậu trai ngái ngủ kia, quấy phá cả những hạt bụi lưu ly bay bay trong không khí. Những ngón tay trắng mềm chậm chạp di chuyển vén góc chăn để lộ ra mái đầu nâu quen thuộc.
Từng sợi tóc lộn xộn không theo trật tự được bàn tay ai kia vuốt ve nghịch ngợm, dường như cảm nhận được sự thoải mái truyền tới từ đỉnh đầu, cậu chàng hai mắt vẫn nhắm chặt nhưng mái đầu lại vô thức lắc lư theo nhịp tay ai kia. Tiếng cười khẽ lại được dịp nối tiếp từng chuỗi từng chuỗi như nhịp chuông ngân vào buổi sớm.
Đôi mắt ai kia híp lại, thu hết hình ảnh cậu trai đã hơn đôi mươi mà giờ vẫn như trẻ con không chịu lớn. Xem xem kìa, có giống chú cún con làm nũng để được cưng nựng không?
Có lẽ ai kia vẫn sẽ ngu ngơ tiếp tục ngồi trên giường ngắm nhìn cậu trai say ngủ nếu như không có tiếng giục ăn sáng của Jin vọng từ ngoài cửa vào. Bàn tay đang nghịch tóc bất đắc dĩ phải dừng lại. Khi Taehyung còn đang đắm chìm trong tưởng tượng được lăn lộn trên đám mây bồng bềnh thì một giọng nói chợt đánh thức em dậy.
- Nắng gọi cậu dậy kìa, Taehyungie ~
Taehyung giật mình thức dậy, hình ảnh đầu tiên mà đôi mắt vừa mới mở bừng của em nhìn thấy chính là nụ cười tươi tắn của cậu bạn thân. Qua màn sương nhập nhèm nơi khóe mắt, nụ cười ấy như hòa tan vào ánh nắng êm dịu ngoài cửa sổ khiến Taehyung tưởng lạc vào chốn thiên đàng _ nơi một thiên thần đang mỉm cười thật dịu dàng để chào đón em. Taehyung theo thói quen mỉm cười thật xinh với bạn, nụ cười không đủ làm lộ hình hộp kì lạ như mọi khi, chỉ là hai cánh môi mím chặt rồi nhếch lên nhè nhẹ nhưng đủ để độ ấm trong đôi mắt Jimin đong đầy.
- Chào buổi sáng, Jimin.
Nương theo cánh tay Jimin vươn ra trước mặt, Taehyung dịch người ngồi dậy. Cơ thể vừa mới tỉnh ngủ vẫn còn uể oải không thôi, Taehyung vừa ngồi dậy đã ngả người ra đằng sau, Jimin cũng rất tự giác trở thành gối tựa cho bạn. Thế nhưng hai bàn tay lại âm thầm tiếp cận vòng eo Taehyung, siết chặt. Cằm cậu tì lên bả vai Taehyung, y hệt như chú gấu Koala bám chặt lấy em từ đằng sau không chịu buông.
- Dậy rồi sao không chuẩn bị ăn sáng Taehyung? Em muốn ngồi ngốc ở đấy cả ngày à?
Một giọng nói cắt đứt cơn buồn ngủ của Taehyung, gần như ngay khi em định nằm trong lòng Jimin ngủ thêm chút nữa thì Nam Joon xuất hiện ở cửa phòng tắm. Hơi nước nóng lượn lờ trong không khí, khiến những cơ thịt trên thân thể màu đồng của anh như phát sáng. Taehyung bĩu môi nhỏ giọng đáp:
- Dạ ... Em dậy ngay nè.
Jimin liếc mắt nhìn Nam Joon, bắt gặp ngay ánh mắt người anh lớn cũng đang nhìn lại cậu. Không biết cố ý hay vô tình mà Jimin cảm giác ánh mắt ấy không ngừng lia xuống vị trí hai tay ôm eo Taehyung vô cùng thân thiết của cậu. Jimin nhếch nhếch môi cười với Nam Joon:
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllV] Unconditionally
Fanfictioncâu chuyện về những kẻ đang đơn phương một kẻ đơn phương _Một longfic realife từ một kẻ tùy tâm chán đời, dành tặng nàng mẹ kế đáng yêu của tôi_