Chương 50

4.3K 216 21
                                    


Đồ Thập Mị nghĩ sẽ làm Lý Lăng Nguyệt vứt hết những chuyện phiền toái không vui ra sau đầu, càng để ý, lại càng không được như mong muốn. Xử lý chính vụ được một nửa, Đồ Thập Mị đột nhiên ngừng lại, thấy Lý Lăng Nguyệt đang đọc sách, hiển nhiên tất cả không thoải mái trong lòng mình chỉ là đơn phương mà thôi. Quan hệ giữa nàng và Lý Lăng Nguyệt trước giờ đều là như thế, nàng không hiểu tâm tình khó chịu này là từ đâu mà đến, tất nhiên đây cũng không phải tình cảnh mà nàng muốn nhìn thấy. Đồ Thập Mị luôn khống chế tâm tình của bản thân, bất quá tầm mắt trước sau vẫn đặt trên người Lý Lăng Nguyệt.

Lý Lăng Nguyệt chỉ cảm thấy từ đêm qua cho tới hôm nay Đồ Thập Mị rất lạ. Bình thường nhàn rỗi sẽ trêu chọc mình, không giống hiện tại, không hề có ý chọc ghẹo mình. Nhưng ánh mắt phức tạp cứ đặt trên người mình, dù có đứng đắn hay không cũng thật là đáng ghét.

Lúc này Lý Lăng Nguyệt quyết định sẽ không chủ động nói chuyện với Đồ Thập Mị, cho nên nàng coi như hoàn toàn không biết Đồ Thập Mị đang làm gì, tiếp tục đọc sách.

                     * * *

“Nương nương, Ngũ công chúa cầu kiến.” Thái giám Trịnh Lễ tiến vào bẩm báo.

“Truyền.” Đồ Thập Mị nhớ từ trước đến nay Lý Minh Nguyệt rất siêng năng tiến cung đều đặn, nhưng lần này hình như cũng khá lâu rồi nàng ta mới tiến cung.

Lý Lăng Nguyệt vừa nghe đến tên Lý Minh Nguyệt, cảm giác cả người có chút khó chịu, lần tiến cung trước là vì mình mà muốn bỏ đá xuống giếng, hiển nhiên lần này cũng sẽ không bỏ qua cơ hội chế nhạo mình, đặc biệt là bây giờ mình đã khuất phục Đồ Thập Mị.

                    * * *

Lý Minh Nguyệt ngay cả bước đi cũng mang theo một cỗ hơi thở phong tao, trang phục hoàn toàn là được đo ni đóng giày cho nàng, lộ ra hai bả vai tuyết trắng, đôi gò bồng đảo đầy đặn chân thực sống động, làn váy xẻ tà theo mỗi bước đi lộ ra cặp đùi trắng nõn như ẩn như hiện, toàn thân đều tản ra một cỗ hơi thở hết sức phóng đãng xinh đẹp. Nàng tựa như hồ ly có thể hút lấy tinh khí của con người bất kỳ lúc nào, nhưng mặc dù biết nguy hiểm, vẫn sẽ khiến người ta không tự chủ được bị dụ dỗ, nguyện quỳ dưới hoa mẫu đơn, có chết cũng là quỷ phong lưu.

Trong thiên hạ này, làm càn, phóng đãng như thế lại chưa bao giờ thấy hổ thẹn chỉ có một mình Ngũ công chúa, kỹ nữ thanh lâu cũng không dám mặc y phục như vậy, ít nhất khi ra cửa, cũng phải thu liễm một chút. Nhưng dù sao cũng là Hoàng tộc, phong tao phóng đãng như thế cũng không khiến người ta có cảm giác thấp kém, ngược lại trong xinh đẹp phong tao này còn lộ ra một cỗ quý khí. Đồ Thập Mị cảm thấy người ngay cả lúc bình thường cũng nhìn giống hồ yêu thì thật là quá lợi hại rồi.

“Nương nương có nhớ người ta không? Người ta ngày đêm nóng ruột nóng gan thương nhớ người.” Lý Minh Nguyệt làm nũng với Đồ Thập Mị, ánh mắt nhu tình như nước giống kẹo mạch nha tựa hồ làm hồn người cũng phải dính chặt lại, hoàn toàn không để ý trong tẩm cung này còn có chính nhân quân tử Lý Lăng Nguyệt.

[BHTT]  Hoàng Hậu Tại Thượng [Edit]Where stories live. Discover now