Chương 5

5.4K 464 86
                                    

Chương 5: Bạn mới

Ngày 1 tháng 9.

Cả nhà Daniel đưa Harry đến nhà ga Ngã Tư Vua, trước khi đi Daniel khụy gối vỗ nhẹ vai cậu, nghiêm túc nói, "Cục cưng, ở đó nếu có gì thú vị đừng quên viết báo cáo gửi cho ba. Nếu con thấy yêu tinh người lùn ma hay gì đó, trước đừng quá kích động mà phải từ từ tới gần, đừng để chúng nhìn thấy sự hưng phấn của con, tiếp cận nhẹ nhàng làm chúng mất cảnh giác rồi tóm gọn đem vào phòng thí nghiệm, nhớ chưa?" Gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhăn lại, nghiêm túc gật đầu.

Jane ôm hôn hai má cậu nói, "Đừng vì mải nghiên cứu mà quên bữa ăn, mẹ không muốn hè về con bị tụt cân đâu, nhớ nha cục cưng!" Harry cực kỳ nghiêm túc gật đầu, "Dạ, con sẽ ăn uống đúng giờ!" Jane cười ôn nhu vươn tay chỉnh lại quần áo cho cậu. Dừng một chút rồi lại ôm chầm lấy cậu, nghẹn ngào "Ôi Harry con yêu, mẹ sẽ nhớ con nhiều lắm. Mỗi ngày phải nhắn tin đều đặn cho mẹ đấy." Khi buông ra hai mắt cô đã đỏ lên, Harry nghiêm túc gật đầu, ôm hôn má cô.

Lisa ôm vai cậu, nói khẽ, "Nếu có biến thái tới gần, lấy côn điện chích hắn!" Harry chớp chớp mắt gật đầu, cô lại nói, "Nếu kết được bạn mới, xác định người này đáng giá tin tưởng thì dẫn về nhà gặp chị. Nếu có người dám ức hiếp em thì chụp thuốc mê hắn rồi đem về nhà, chị quẳng hắn cho cá sấu ăn!" Harry ngoan ngoãn dạ một tiếng, hôn má cô, vẫy tay với cả nhà rồi kéo hành lý vào nhà ga. Thở dài, chị Lisa thật giống mẹ, bỗng nhiên cậu thấy thương cảm cho anh rễ tương lai.

---------------------------------------

Harry nhìn chằm chằm bức tường, nghi hoặc, làm sao xuyên qua? Đây là đường đi đã bị biến đổi từ trường xung quanh làm mọi người không nhận ra? Hay là một cổng không gian nhỏ dẫn đến nơi khác? Lúc này một giọng nói dịu dàng từ sau cậu vang lên, "Cưng à con cũng đến Hogwarts sao? Con đã đứng nhìn bức tường này nửa tiếng rồi đấy." Harry quay đầu nhìn, một người phụ nữ tóc đỏ đang cười ôn nhu nhìn cậu. Chớp mắt nghĩ, làm sao bà biết cậu đã đứng đây nửa tiếng? Đừng nói là bà cũng đứng đây nhìn cậu chằm chằm nửa tiếng nha! Ai côn điện đâu rồi!

Harry chạm nhẹ tay vào túi áo, chợt nhớ lại người này nói "cũng đến Hogwarts", như vậy, thu tay lại nghiêng đầu nhìn bà, "Con không biết làm sao đi đến nhà ga ạ." Người phụ nữ cười khẽ, "Ồ cánh cửa đã được phù phép nên con cứ việc đi qua thôi, nếu sợ con có thể chạy thật nhanh vào. À phải rồi, dì là Molly Weasley, đây là Ronald, thằng bé cũng là tân sinh năm nay, biết đâu hai đứa sẽ trở thành bạn nhỉ." Vừa nói Molly vừa chỉ một cậu bé tóc đỏ mặt tàn nhang bên cạnh. Ron cười hì hì nhìn cậu, cậu nhìn cậu ta một chút cũng gật đầu. Không, cậu sẽ không làm bạn với tên này, nếu dẫn tên này về nhà chị Lisa chắc chắn sẽ đày đọa tâm hồn tinh khiết của thằng nhóc cho xem. Vì tương lai và tâm hồn của cậu ta, thật xin lỗi.

Sau khi nghiêm túc nhìn đôi song sinh chạy xuyên qua bức tường, dưới sự cổ vũ của Molly cậu cực kỳ bình tĩnh bước chậm chậm đến. Đứng trước bức tường cậu vươn tay chạm nhẹ, bàn tay xuyên qua, không cảm nhận được gì khác thường, cứ như bức tường này không tồn tại vậy. Đẩy hành lý bước qua, nhìn sân ga đông đúc những người mặc áo choàng và học sinh, quay đầu ra sau, một bức tường. Đường đi quá ngắn nên cậu không cảm nhận được gì cả, à thì, có lẽ cái "không cảm nhận được gì" chính là cảm nhận của cậu đi.

(HP Đồng nhân) Nhà khoa học điênWhere stories live. Discover now