C11

2K 122 2
                                    

Nhanh chóng di chuyển xuyên qua giữa rừng cây, cả người thở hổn hển, cái trán đã bị tầng tầng lớp lớp mồ hôi bịt kín!

Shit! Thực đúng là con mẹ nó, mình thật sự rất muốn chửi bậy ra khỏi miệng!

Một bàn tay đè vai trái lại... Cảm giác đau đớn đang kích thích đầu óc của tôi, máu thì đang chậm rãi chảy rươm rướm ra bên ngoài... Quần áo thì đã bị nhiễm đỏ hơn phân nửa! Thật sự vô cùng nhếch nhác!

Tên Yakushi Kabuto chết tiệt! Thế nhưng dám ám toán tôi, dao phẫu thuật của hắn để lại trên vai tôi một đường vết thương thật dài và thật sâu......

Nhớ tới cái tên hồ ly bốn mắt kia... Thật sự hận tới mức nghiến răng nghiến lợi! Rõ ràng đều là tóc bạc... Bây giờ tôi mới phát hiện ra Kakashi mặc dù hay cà lơ cà phất nhưng thật sự đúng là một người tốt!

Sau khi trở về nhất định phải xin lỗi hắn vì chuyện tôi thường xuyên trêu ghẹo hắn trước đây!

Đột nhiên... Tầm mắt Remon bắt đầu trở nên lộn xộn, đầu óc cũng bắt đầu choáng váng, dưới chân như nhũn ra!

Trên dao giải phẫu có độc......

Buông lỏng tay đang che miệng vết thương ra, chuyển đến trước mắt... Máu dính trên tay không phải là màu đỏ, mà là màu đen...

"Bịch." Chân đạp trên nhánh cánh đột nhiên rơi vào khoảng không, tôi từ theo trên cây cao té xuống phía dưới.

Té lăn quay trên đất!

"Hừ! Remon-chan... Rốt cuộc độc cũng đã phát tán rồi, bất quá thể chất của cô có chút đặc biệt. Người bình thường sau khi bị trúng độc thì mười phút sau độc sẽ bắt đầu phát tán, mà cô thì... chạy trốn trọn vẹn bốn mươi phút... triệu chứng của việc trúng độc mới xuất iện ra. Thật sự... rất có giá trị để nghiên cứu đâu."

Một bóng đen từ một bên đi ra...

Người vừa tới vươn tay đem khăn che mặt lấy ra... Gương mặt vô cùng đáng đánh đòn kia từ từ lộ ra.

Tôi che miệng vết thương lại, tựa người chống đỡ ở một thân cây, đứng dậy!

Lực toàn thân, toàn bộ đều dựa hết vào ở trên thân cây.

Hơi thở thở ra càng ngày càng mãnh liệt!

"Thuốc! Giải! Đâu!"

Tôi cố gắng cắn răng nói ra mấy chữ này!

Cái tên khốn khiếp này, thế nhưng lại có thể che giấu được sâu như vậy, nhanh như vậy mà đã đuổi kịp theo tôi!

Cảnh tượng trước mắt Remon càng ngày càng mơ hồ...

"Không biết Remon tiểu thư có nguyện ý để cho tôi làm thí nghiệm trên cơ thể không? Tiền lương cùng đãi ngộ rất cao đấy!" Yakushi Kabuto đẩy đẩy mắt kính trên mũi.

Cái bộ dáng biến thái kia......

"Ngươi đó, biến mất ngay trước mặt chị ngay!"

......

Tươi cười trên khuôn mặt của Yakushi Kabuto vô cùng âm hiểm, đến mức cực điểm, từng bước từng bước một đi về hướng tôi!

[ĐN Naruto]Chỉ cần em biết đó là anh[Hoàn]-Sương Mộc NiênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ