Gặp lại

2.2K 174 6
                                    

Nếu còn yêu, xin hãy quay về...

Đời người có mấy khi đâu em...

Sao phải tự dằn vặt mình như thế?

Minatozaki Sana ngồi bên khung cửa sổ ở quán cà phê, từng tán anh đào tung bay trong gió, khẽ lướt qua mái tóc mềm mại của nàng. Nàng giơ tay bắt được một cánh hoa.

Ba năm trôi qua, có nhiều chuyện đã bị thời gian chôn vùi vào hồi ức. Nàng vẫn sống và làm việc như bao người khác, nhưng có lẽ ở một góc khuất sâu thẳm nào đó trong tâm hồn, sự trống trải vẫn chưa nguôi ngoai.

Đôi tình nhân trẻ ngồi đối diện nàng ôm nhau đầy ngọt ngào, nàng bỗng nhớ đến rất nhiều chuyện ngày xưa. Tzuyu lúc ấy luôn mỉm cười với nàng, dù nàng có phạm lỗi lầm, em cũng sẽ khoan dung ôm nàng vào lòng mà vỗ về. Sana từng không thể hiểu tại sao mối quan hệ của cả hai lại tan vỡ đau thương đến thế, nhưng bây giờ nàng đã biết. Thứ tình yêu Tzuyu trao cho nàng quá an toàn, khiến nàng lọt thỏm vào đấy, tin tưởng em tuyệt đối. Để rồi khi biến cố xảy ra, nàng không tìm được điểm tựa để bấu víu vào hiện thực, không có cách nào đối mặt với nỗi đau quá lớn ấy.

Hàn Quốc đã cho nàng nếm trải đủ ngọt ngào lẫn đắng cay. Tình yêu của nàng cũng chết trọn ở đấy.

Sana thay đổi số điện thoại, cắt đứt liên lạc với các thành viên. Nàng bắt đầu một cuộc sống mới, cố gắng làm việc để quên đi quá khứ.

Trở thành một Minatozaki Sana lãnh đạm, lạnh lùng như bây giờ, không ai biết nàng đã trải qua quãng thời gian khó khăn thế nào. Cố quên đi một người mà bạn từng  yêu say đắm, điều đó so với cái chết còn khó khăn gấp bội.

- Sana chan, con còn yêu sao phải như vậy? Ai cũng có lúc phạm lỗi lầm, tình yêu quan trọng là tin tưởng lẫn nhau chứ?

Bà Minatozaki an ủi khi thấy nàng lúc nào cũng trầm lặng.

- Mẹ à. Con không còn hận em ấy nữa, nhưng con không thể nào tha thứ cho việc em ấy đã phản bội con. Con không có cách nào đối diện với điều đó nữa...

- Được rồi, được rồi. Nhưng con hãy suy nghĩ thấu đáo một chút. 

Trở về nhà lúc đã tối muộn, bóng tối dày đặc bao phủ không gian yên tĩnh. Sana nhắm mắt, hình ảnh người ấy lại chập chờn trong trí óc.

- Sana chan, nếu như một ngày nào đó em khiến chị thất vọng. Chị sẽ vẫn ở bên cạnh em chứ?

- Dĩ nhiên rồi. Trừ việc em giấu diếm tiểu mỹ thụ sau lưng chị.

- Chị xem. Chị lúc nào cũng quản em 24/24, thời gian đâu mà em đi tìm tiểu mỹ thụ đây.

- Xem ra em có vẻ rất thương tâm nhỉ?

- Đúng vậy. Em xinh đẹp như vậy, có một mình chị xài thôi thì thật uổng phí nhan sắc trời cho này rồi còn gì.

- Chou Tzuyu, em đi chết đi...

Sana cố ngăn giọt lệ chực trào bên khóe mắt. Tại sao nàng không thể quay lại khoảng thời gian vui vẻ ấy. Mọi thứ cứ như ván cờ được định đoạt bởi số phận, nàng loay hoay tìm mãi nhưng không có nước cờ để đánh thắng. Nàng vẫn luôn nhớ đến hình dáng tiều tụy của em, ánh mắt khẩn thiết của em khi nói câu :"Tại sao chị không tin em?". Có nhiều lần Sana tự hỏi, có phải nàng đã hiểu lầm em hay không, nhưng khi nhớ đến những tấm ảnh sắc nét ấy, lí trí nàng không cho phép nàng được lung lay.

[SATZU][TZUSA] TÌNH YÊU CHÚNG TA TỪNG CÓ- CHỊ CÒN NHỚ KHÔNG?Where stories live. Discover now