Phần 3

2.8K 302 6
                                    

Đang cao hứng thì đột nhiên bị phá rối Sở Khanh không khỏi tức giận kéo sơ lại quần áo rồi rời khỏi giường.

- Kẻ nào to gan dám phá chuyện tốt của bổn thiếu gia?

- Đê Tiện!

Vừa dứt lời Kim Tại Hưởng lao tới nắm lấy người Sở Khanh lôi mạnh xuống nền nhà mà đánh tới tấp sẳn tiện Tại Hưởng cũng đang ngứa tay nên ra đòn rất hùng hổ. Chẳng biết là đánh như thế nào chỉ biết là hắn chưa nói được một chữ đã bị Tại Hưởng cho ăn đấm rồi.

- Mật ngươi cũng lớn thật, ban ngày ban mặt dám ức hiếp con gái nhà lành !

- Dừng tay! Ngươi biết bổn gia ta là ai không mà dám động thủ?

Tại Hưởng nghiến răng hắn cực ghét những người cậy quyền cậy thế ức hiếp người khác, chỉ nhìn thôi cũng đủ để Tại Hưởng đánh chết hắn ta rồi. Sở Khanh đau đớn cầu xin mặt mày hắn sưng húp trông đến tội nghiệp.

- đại. .  đại hiệp. . xin. .xin tha mạng!

- Lần này ta tha cho ngươi nếu ngươi còn dám tái phạm thì đừng trách ta đối với ngươi tàn ác !

- t. .tiểu nhân biết. . .tiểu nhân có mắt như mù. . .xin người tha mạng . . .

- Cút! - Tại Hưởng đạp cho hắn một đạp.

Như vớ được ván Sở Khanh bò lê bò lếch ra khỏi cửa đám gia nhân lúc nãy bị Tại Hưởng hạ gục lúc này mới chạy đến mà đỡ thiếu gia của họ đi.

Tại Hưởng không quay lại nhìn người trên giường mà cởi nhanh ngoại bào ném lên giường rồi lùi lại vài bước.

- Ý Nhi cô không sao chứ?

-  .x. .xin.n đa tạ công tử. .đã cứu giúp . .đa tạ. . .

Chí Mẫn siết chặt chiếc áo trên người vội vàng bước xuống giường mà cúi đầu nức nỡ cảm ơn Tại Hưởng, hầu như toàn bộ ủy khuất bao nhiêu năm đều đổ dồn vào đây khiến nước mắt cậu liên tục trào ra.

Tại Hưởng hắn cũng không chịu nổi tiếng khóc của nữ nhi nên quay lại nhìn Chí Mẫn thấy cậu đang quỳ trên sàn nhà đôi vai run rẩy sợ hãi khiến một người lâu nay không thích xen vào chuyện ngườ khác như hắn có chút mủi lòng liền đỡ lấy cậu.

- Ý Nhi ngươi. . .

Tại Hưởng vẫn chưa nói hết câu thì Chí Mẫn đã ngất đi trên tay hắn, hắn đành bế cậu lên giường nhìn đống quần áo bị xé rách trên sàn của Chí Mẫn khiến hắn đột nhiên cảm thấy khó chịu. Cũng lúc đó thím Trư hớt hải chạy vào.

- Mẫn nhi! Mẫn nhi con không sao chứ?

- cô ta đã ngất rồi!

- đa tạ công tử đã cứu giúp! Nếu không có ngài chắc Mẫn Nhi đã bị tên ác bá Sở Bá Khanh đó lợi dụng rồi! .ơn này không biết mới bao giờ trả hết đây !

- Là ta thấy chướng mắt nên giúp đỡ thôi không cần phải đội ơn ta! Nhưng ngươi vừa gọi cô ta là Mẫn Nhi ? Không phải cô ta tên Ý Nhi sao? - Tại Hưởng ngạc nhiên nhìn Thím Trư.

- haha công tử ngài đã bị Y lừa rồi! Làng này làm gì có người tên Ý Nhi!

- Vậy có phải cô ta tên là Phác Chí Mẫn không ?

[Allmin] Hoa Dạng Niên HoaWhere stories live. Discover now