Chap 11: Buổi trao thưởng cuối năm

4.3K 324 29
                                    

-Ami à, em ra giúp chị sấy tóc cho Hoseok với. 

-Dạ, vâng.

Tôi chạy ra chỗ chị nhân viên trang điểm, có lẽ mọi người đang nghĩ tôi sẽ sấy tóc đúng không? Thực ra nhiệm vụ của tôi khác hơn so với tưởng tượng nhiều, tôi phải giúp chị ấy nâng cằm Hoseok lên bởi anh ấy đang say giấc nồng trong khi cần trang điểm gấp để lát nữa họ đi qua thảm đỏ. Nhìn xung quanh các thành viên còn lại cũng phải dùng cách đấy, họ cũng đang trong trạng thái mơ màng. Điều này cũng phải thôi bởi họ thường comeback vào khoảng cuối năm hoặc đầu năm nên bận hơn rất nhiều, thời gian nghỉ ngơi bị hạn chế tương đối.Những người hâm mộ khi xem video được đăng tải thấy họ có vẻ vui tươi phấn chấn nhưng thực ra đều là được cắt ghép thôi, những khoảng thời gian quay được cảnh ấy đều là lúc họ đang cố gắng gượng để giữ bản thân tỉnh táo nhất có thể, sau khi chuẩn bị đủ để các nhân viên mang về ghép thì họ lần lượt rơi vào trạng thái "không biết trời đất là gì". Mọi người chắc bất ngờ lắm, tôi cũng vậy mà. Khi còn chưa làm quản lý mỗi khi tôi xem những video ấy đều cảm thấy nhẹ nhõm vì họ có vẻ rất khỏe mạnh, không hề có gì là mệt mỏi. Nhưng sau khi được nhìn thấy sự thật tôi không khỏi đau xót, trong lòng có chút không được thoải mái. Họ luôn cười trước ống kính, vì họ muốn có thể để fan chỉ lưu giữ những khoảnh khắc đẹp đẽ nhất. Họ cố gắng không để lộ ra vẻ mệt mỏi, chỉ vì họ sợ fan sẽ lo lắng. Họ làm nhiều điều vì hạnh phúc của fan nhưng đôi khi họ không nghĩ tới hạnh phúc của riêng mình, chính là khi họ tìm được hạnh phúc của bản thân thì chính những người mà họ yêu quý lại quay lưng lại với họ. Đôi lúc tôi tự hỏi, họ làm vậy liệu có đáng không? 

-Ami à, em mệt sao?

Chị Sarang đẩy nhẹ tôi một cái, làm tôi không khỏi giật mình:

-Dạ, em không sao.

Nói rồi tôi lại tiếp tục công việc của mình. Nhìn kĩ lại, khi Hoseok ngủ gương mặt của anh giống như lúc anh dạy nhảy hoặc kiểm tra lại vị trí trong những cảnh quay MV, rất nghiêm túc, rất quyến rũ. Tôi nghĩ tới đây tự tát vào mặt mình một cái, chết mất, tôi lại lên cơn biến thái rồi. Đúng lúc này chị nhân viên phụ trách trang điểm nhận được điện thoại, có vẻ cuộc gọi này rất quan trọng nên chị nhờ tôi bôi son môi cho Hoseok rồi chạy vội đi nghe. Tôi nâng mặt anh lên cao một chút, đúng lúc son chạm vào môi thì anh tỉnh dậy, hai người bọn tôi gần như đối mặt với nhau. Tưởng tượng thử đi nếu như gặp phải cảnh này các nam chính sẽ làm gì? Chỉ có ba khả năng là lạnh lùng, để lộ bản mặt dâm dê hoặc là tự ảo tưởng sức mạnh. Hãy quay lại với cảnh của Jung Hoseok và tôi, ngay lúc này đây điều đầu tiên anh ấy làm là ôm ngực lùi lại sau ghế, giọng nói tỏ vẻ ngại ngùng:

-Công tử định làm gì kì vậy?

Trên mặt tôi xuất hiện ba vạch đen:

-Hoseok, anh vẫn đang mơ ngủ hả?

-Ami, em lợi dụng lúc anh ngủ định làm gì đen tối đúng không?

Tôi đưa thỏi son cho anh:

-Chị nhân viên nhờ em tô son cho anh. Anh tỉnh lại rồi hay là tự làm nhé, em cũng không muốn mang tiếng bị lợi dụng.

-Thôi không sao, cứ tiếp tục đi, anh tình nguyện bị lợi dụng. Đến đây và chiếm lấy anh đi.

[AllA.R.M.Y][8P] Tôi yêu em, cô nàng staffWhere stories live. Discover now