Chương 4 : Là ta tiểu bằng hữu

724 42 4
                                    

Ngô Tiểu Tráng cũng không phải mỗi một ngày đều có thể mang thức ăn cho Cơ Chiêu .

"Quản nghiêm quá nha, " Ngô Tiểu Tráng mặt mày ủ rũ: "Ta thiếu chút nữa bị bắt, thật nguy hiểm."

Cơ Chiêu muốn khuyên y sau này không cần lén mang đồ ăn đến cho hắn nữa , chỉ cần đến nói chuyện với hắn là hắn đã vui rồi.

"Ngươi đừng mang thức ăn đến cho ta , lén lút lấy đồ là không đúng. Ta kỳ thực ... Không phải rất đói."

Ngô Tiểu Tráng thầm kêu "Ồ" một tiếng. Nghĩ thầm: Những thứ đó là chuyên làm cho đám mỹ nhân mà hoàng thượng đưa vào , những người này mỗi lần đều ăn không được bao nhiêu, ném cũng là lãng phí vô ích. Hơn nữa không mang đồ vật cho ngươi , vậy làm sao mượn cớ để ngươi mỗi ngày theo ta nói chuyện phiếm a !

Quân đội giới luật nghiêm ngặt,lời có thể nói cũng không nhiều . Người ở bên cạnh đại loại đều cảm thấy Ngô Tiểu Tráng quá ồn ào quá thiếu thông minh, cũng không mấy ai nguyện ý nghe hắn cằn nhằn nhiều lời như vậy.

Cơ Chiêu nhìn bộ dáng ủ ê của Ngô Tiểu Tráng , suy nghĩ một chút lời mình vừa nảy nói có phải quá nặng hay không, bất quá lời cũng đã ra khỏi miệng, cũng không thu về được , không thể làm gì khác hơn là trầm mặc.

"Vậy lần sau ta mang cho ngươi một lần cuối nữa thoi có được không ?" Ngô Tiểu Tráng nói rằng.

Cơ Chiêu nói: "Được."

*

Cố sự của những tên đại bại hoại đều là thích nói nhiều hơn làm , giết người mà mình nghĩ là không nên giết.

Ngươi nghĩ thế nào?

Cơ Chiêu đang từ trong lều đi ra, liền thấy thân binh Đô Uý của hắn đang dặn dò thuộc hạ một ít chuyện lặt vặt , Cơ Chiêu mơ hồ nghe được hai chữ "Bếp núc" trong đó.

"Làm sao vậy?" Cơ Chiêu thuận miệng hỏi.

Lưu Đô úy liền nói: "Chà, việc nhỏ, chính là có tên lính quèn trộm lấy đồ ăn bị phát hiện. Hiện tại đang bị dẫn đi xử phạt theo quân pháp."

Cơ Chiêu trệ trệ, đối lưu Đô úy phất tay một cái: "Ngươi tới."

Lưu Đô úy tên đầy đủ Lưu Trúc Cung, cũng là một trong số thân thích của mẫu thân hắn bên đó . Từ nhỏ đã cùng hắn chơi chung, chính là loại có thể cùng tiến lên chiến trường giết địch, lui có thể cùng nhau ăn uống xưng huynh gọi đệ.

Cơ Chiêu đem Lưu Trúc Cung gọi vào một địa phương không ai biết , châm chước một chốc, mở miệng: "Ngươi biết tại sao gần đây ta ăn tối không được nhiều không ?"

Lưu Trúc Cung: "A?"

Cơ Chiêu một mặt nghiêm nghị, suy nghĩ một phút chốc, không thèm đếm xỉa nói: "Tên tiểu binh vừa mới bị tóm lúc nảy, là ... tiểu bằng hữu của ta."

Cơ Chiêu liền dăm ba câu đem sự tình giải thích rõ ràng.

Lưu Trúc Cung vẻ mặt hiểu rõ nói: "Vậy ta thay mặt ngươi đem hắn thả ra nha ?"

Cơ Chiêu gật đầu: "Ân, ta tự mình ra mặt dù sao cũng thuận tiện lắm . Ngươi đi nói cho hắn biết, ngươi là huynh đệ của Lưu Chiêu, cũng chính là huynh đệ của ta."

Cơ Chiêu nhớ tới tình huống mấy ngày nay tán gẫu cùng Ngô Tiểu Tráng. Đối với cái dạng người xem tướng quân là "Đại Quan" như y, biết được thân phận hắn nhất định sẽ rụt cổ.

Cơ Chiêu không muốn xem nhất là bộ dáng Ngô Tiểu Tráng đối với hắn nơm nớp lo sợ, hành lễ với hắn , liền không muốn cho y biết cái người tối nào cũng chạy đến tảng đá lớn bên cạnh cùng y "Gặp riêng", ăn đồ ăn y lén lút trộm được lại chính là Đại tướng quân.

Lưu Đô uý cũng biết Cơ Chiêu yêu thích nam nhân , nhíu nhíu mí mắt nói: "Ừ?"

"Không cần suy nghĩ nhiều, "

Cơ Chiêu nhìn bộ dáng không đứng đắn của Lưu Trúc Cung , sợ hắn sẽ chạy đến trêu chọc Ngô Tiểu Tráng

Ngô Tiểu Tráng đã khơi gợi hứng thú của hắn, hắn không muốn chia sẻ y với bất kỳ ai khác.

Cơ Chiêu nói: "Trong quân phiền muộn, cái vị trên cao kia thỉnh thoáng còn chạy đến chỗ ta kiếm chuyện , tâm tình ta không được tốt, vừa vặn hắn có thể mang cho ta một ít niềm vui, ta chỉ xem hắn như trò chơi để tiêu khiển thôi."

(Dù biết anh rất sủng Tráng nhi nhưng nghe lời này quả thật vẫn thấy đáng đánh đòn <(^')>)

Cơ Chiêu liền dặn dò: "Người này nhát gan, ngươi không được nói lời thiếu đứng đắn với hắn , nghe rõ không?"

[ Edit ] [ĐM ] &lt;Hoàn&gt;  Khuyết tâm nhãn hoà tha đích tướng quânWhere stories live. Discover now