☆Chương 21: Tan thành mây khói

1.9K 188 10
                                    

Mà lúc này Thư Khinh Thiển đang canh giữ ở bên người Mặc Quân, nhìn Mặc Quân lông mày nhíu chặt, vẻ mặt có chút thống khổ, cả người rất không yên ổn. Gương mặt trắng nhợt óng ánh như sương như khói, giống như không cẩn thận liền sẽ tan biến trước mắt nàng, để trong lòng Thư Khinh Thiển khó chịu không thôi, nhẹ nhàng xoa lông mày Mặc Quân, ôn nhu vỗ về nàng ấy. Nghĩ đến chính mình từ bên trong Lang Gia Ngọc đi ra thì nhìn thấy dáng vẻ Mặc Quân như vậy, nàng cả người cũng không nhịn được bắt đầu run. Tâm tư trở lại nửa tháng trước...

Ngày đó chính mình bị Mặc Quân thu vào không gian, không bao lâu liền tỉnh lại, Hạ Tâm Nghiên mấy người nhưng lại vẫn cứ không tỉnh. Nàng nhìn chính mình thân ở cung điện quả như Hạ Tâm Nghiên nói, phần lớn là Trạc Yến Tinh dựng thành, rất là đại khí hùng vĩ. Điêu cột họa tòa, ngói xanh phi manh, bên trong bày trí rất nhiều đồ vật nàng chưa từng thấy qua, bất quá nàng hiện tại hoàn mỹ thưởng thức, nhớ mang máng trước khi hôn mê Mặc Quân đang cùng Bạch Cửu Mị đứng đối diện nhau, không biết nàng ấy hiện tại như thế nào. Mặc Quân là chủ nhân của Lang Gia Ngọc, nàng ấy không thả các nàng, các nàng căn bản không ra được, chỉ có thể ở đây chờ, khẩn cầu Mặc Quân có thể bình yên vô sự, mà chờ đợi lúc nào cũng khiến người khó có thể chịu đựng, Thư Khinh Thiển nôn nóng ở đại điện đi tới đi lui, bỗng nhiên một thanh âm non nớt ở giữa bầu trời đại điện vang lên.

"Tiểu gia hỏa, đừng đi tới đi lui, ta nhìn đến mắt đều choáng váng."

Thư Khinh Thiển cả kinh, theo tiếng nói nhìn lên, liền thấy một nữ hài mặc tố y màu hồng phấn trôi nổi giữa hư không, xem ra mập mạp trắng trẻo, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có chút phồng phồng phấn nộn, giữa trán nhưng lại có ấn đỏ tươi hoa văn, mạc danh để Thư Khinh Thiển cảm thấy nhìn quen mắt. Thoạt nhìn nữ hài bất quá mới ba, bốn tuổi, nhưng khi nói chuyện lại giống như ông cụ non. Thư Khinh Thiển thấy đối phương có thể lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở đây, chắc chắn sẽ không thật sự cho rằng nàng kia mới ba, bốn tuổi, nhưng bị một người dáng dấp như nữ hài kêu là tiểu gia hỏa, Thư Khinh Thiển vẫn là cảm giác cực kỳ khó chịu!

Thu lại kinh ngạc cùng không tự nhiên, Thư Khinh Thiển hơi hơi vuốt cằm nói: "Ta chỉ là trong lòng nôn nóng, quấy rầy đến ngươi rất là áy náy, ta kêu Thư Khinh Thiển, ngươi có thể gọi tên ta, không biết ngươi là ai? Làm sao sẽ ở bên trong ngọc của Mặc Quân?" Kỳ quái nếu như có một người như thế, Mặc Quân vì sao không đề cập tới?

Đứa bé kia nghe xong ánh mắt lóe lên một trận kinh ngạc, đáp xuống trước mặt Thư Khinh Thiển, không ngừng đánh giá nàng, lại thoả mãn gật gật đầu: "Ngươi chính là tiểu gia hỏa kia a? Lớn rồi, tu vi tuy thấp, ánh mắt nhưng không sai, không giống những tên trước kia luôn bị con mắt của chính mình che đậy, tiềm lực cũng khá tốt! Không uổng công Mặc Quân như vậy để bụng! Chính là tướng mạo quá cao rồi, nếu không càng hoàn mỹ hơn." Vùa nói vừa bất mãn bĩu bĩu môi.

Thư Khinh Thiển bị nữ hài nhìn cả người không dễ chịu, lại bị lời của nàng ta làm cho muốn hôn mê, cái gì chính là tiểu gia hỏa kia? Cuối cùng một câu càng làm cho nàng dở khóc dở cười, cái gì gọi tướng mạo quá cao rồi, rõ ràng bản thân ta nàng quá thấp! Bất quá nghe nữ hài dĩ nhiên nhận biết mình, hơn nữa cùng Mặc Quân rất quen!

[BH-Edit]Tu chân tu duyên chỉ vì nàng - Thời Vi nguyệt ThượngWhere stories live. Discover now