Chap 6: Từ Tử Uyên

4.4K 273 23
                                    



' Tôi thật sự cảm thấy bản thân rất kì lạ, phải làm sao đây...khi tôi thấy rất không thoải mái lúc anh trai vui đùa với người khác? Trời ạ, tôi nghĩ mình đã phát điên khi anh ấy bảo rằng cô gái bên cạnh là bạn gái của mình rồi lại bảo chỉ đùa với tôi thôi. Từ bao giờ tôi đã trở nên âm trầm thế này, tôi không biết. Chỉ biết rằng bản thân cần trưởng thành, cần nhanh chóng đuổi kịp anh ấy. Anh ấy không thể yêu một người nào đó, cưới một ai đó. Không thể ...'


___________________


Vương Nhất Bác hiện tại đã 16 tuổi, bắt đầu vào giai đoạn phát triển trưởng thành. Đại ca ca sau 4 năm làm việc ở Vương Thị cũng được ba Vương tặng cho chức vụ giám đốc điều hành. Nói ra có vẻ rất oai, nhưng đó là tất cả nỗ lực và công sức đã bỏ ra của anh. Tuy nhiên nói cho cùng thì, chức vụ càng cao thì lại càng bận rộn mệt mỏi a.


-" Nhất Bác, anh hai đi làm nhé"_ Tiêu Chiến gõ nhẹ cửa phòng Nhất Bác rồi nói

Vương Nhất Bác nghe tiếng gõ cửa cũng lật đật nhanh chóng chạy ra mở cửa xem anh trai

-" Oh vâng. Mà bao giờ anh mới về thế? "

-" Ưmm, cũng chưa biết nữa chắc cũng tầm 7h tối. Anh sẽ tranh thủ về sớm với Nhất Bác nhé! Đi học về có thể đi đâu đó để chơi cho đỡ chán. 3 ngày nữa ba mẹ đi công tác về anh liền có nhiều thời gian ở nhà với em"_ Tiêu Chiến vừa suy nghĩ vừa nói

-" Vâng, vậy anh đi làm vui vẻ"_Vương Nhất Bác vui vẻ tạm biệt anh xong vẫn lưu luyến đôi chút

-" Ừm! Tạm biệt bảo bối nhé"

– Cách đây vài ngày, ba mẹ Vương đến Mỹ công tác để kí hợp đồng với một công ty lớn. Mặc dù công việc được trợ lý của cả hai phụ giúp để làm. Nhưng mang tiếng là con trai chủ tịch còn là giám đốc điều hành chả nhẽ để người ta làm hết. Vì thế mà công việc của anh cũng chồng chất đầy đầu.

Sau khi Tiêu Chiến đi làm khoảng 30 phút thì Vương Nhất Bác cũng chuẩn bị mọi thứ để đến trường rồi.

.

_Trường Hồng Lam ngày đầu tựu trường. Sau vài tháng hè vắng bóng chẳng còn tiếng nô đùa thì nay đã rộn ràng tấp nập trở lại, không khí ồn ào này không thể phù hợp hơn.

Vương Nhất Bác gương mặt không có tí cảm xúc đi đi lại lại trên sân trường, cũng không có đặc biệt hấp dẫn mà.
Còn đang bình tĩnh đi dạo thì từ đâu bay tới một tên vỗ vỗ vai cậu còn cười vui vẻ

-" Hey! Hóa ra cùng trường"

Vương Nhất Bác mặt đầy bất đắc dĩ dùng tay đẩy cánh tay hắn trên vai mình xuống rồi ngó qua xem là ai. Thật ra nghe tiếng thì cậu cũng đoán ra được đó là Vu Bân, thằng bạn 'thân' hồi học sơ trung của cậu. Nhưng cũng quay đầu ngó thử bản mặt của hắn.

-" Ừm"

-" Mà này, không hổ là nhị thiếu Vương Gia đi đến đâu con gái lại đổ đến đó. Tôi đi với cậu mà bị nhìn phát ngại rồi này "

Cậu cũng không mấy bất ngờ bởi từ lúc còn sơ trung, chuyện thư tình, quà cáp hay những ánh nhìn đến si mê của mấy cô nữ sinh trong trường dành cho cậu giống như cơm bữa luôn rồi. Nhưng với sự băng lãnh của cậu cũng đủ khiến người khác tránh xa 20m. Vu Bân cũng tốn không ít thời gian mới có thể kết bạn với cái tên Nhất Bác lạnh lùng này.

[BJYX] Ta Gặp Nhau Là Do Trời Định Where stories live. Discover now