I. CƠ HỘI

2.9K 118 7
                                    

Những cơ hội nhỏ thường mang lại những sự táo bạo tuyệt vời

- Demosthenes -

" Nó có màu xanh lam, phải không? " Draco hỏi và nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào chiếc vạc của mình.

" Nó có màu xanh lục " Blaise nói trong khi Draco nghi ngờ gã thậm chí đã chẳng thèm nhìn tới nó.

" Nó có thể là màu xanh lam " Derwent Harper chen vào. Không như Blaise, cậu ta quan sát phần thuốc độc một cách rất cẩn thận và Draco nhận thấy rằng không gian riêng tư của tên này rất khó để có thể xâm phạm; Harper đã quá là say mê với việc học để có thể thư giãn.

" Phải rồi, có thể lắm. " Blaise trông hoàn toàn cáu kỉnh. "Nhưng nó KHÔNG phải"

" Tao thấy nó giống màu lục lam mà " Draco gần như kêu nài và nhìn tới Blaise đầy hy vọng.

" Tao tin mày." Đôi mắt vốn to của Blaise mở lớn hơn, biểu hiện một thái độ thật thà bịp bợm.

" Và tao cũng tin mày là một thằng mù màu!"

" Đúng rồi, nó rõ ràng là màu lục lam" Harper la lên.

Draco nhìn sang hướng tên béo tròn đang cười và cau có. Vẻ cau có đó in càng sâu trên mặt hắn khi hắn bắt gặp cái vạc thuốc của tên Harper. Gregory's Unctuous Unction* của cậu ta là màu xanh nước biển hoàn hảo.

( tra trên HarryPotter.fandom thì đó là loại thuốc khiến cho người uống tin rằng người đưa thuốc cho họ chính là bạn tốt nhất của họ )

BỌN RANH CHẾT TIỆTTTTT

Chúng là những kẻ phiền phức ưa thích nịnh bợ và lại LUÔN đạt được những thành công ngoài mong đợi (buồn là những kẻ nịnh bợ này lại rất tài giỏi). Cái quyết định kết hợp những học sinh năm 7 cùng nhóm học sinh thuộc thế hệ mới hoàn toàn là một thảm họa. Các phòng học N.E.W.T đã quá đông và ồn ào; sau tất cả, mọi người đều sẽ ĐẠT được một nền giáo dục không đạt chuẩn. Những lớp học luôn lúc nhúc cả đống học sinh là một trong những lí do Draco không thể tập trung đúng cách và công việc chế tạo thuốc của hắn cũng phải chịu đựng chính điều này ( đại thể là bị hỏng á ). Các lí do còn lại thì là do thực tế rằng việc hắn trốn thoát khỏi Azkaban đã khiến tất cả mọi học sinh cùng giáo sư ghét hắn. Draco hẳn sẽ tin rằng mình bị hoang tưởng mất rồi, nhưng một Malfoy sẽ không bao giờ bị như thế! Hai phần ba chắc chắn ghét hắn ta. Điều này sẽ chẳng phải là vấn đề, ngoài trừ việc Draco không hề thích cái một phần ba còn lại.

"Slughorn đang đến," Blaise lầm bầm. Gã thở dài và ngừng khuấy vạc. Thuốc của gã ta màu vàng và trông giống súp gà hơn bất cứ thứ gì. Nó khiến Draco cảm thấy tốt hơn một chút về thất bại của chính mình.

Slughorn dựa vào cái vạc của Ernie Macmillan, gần như quật ngã cả cái vạc và Ernie với cái bụng to lớn của lão. Nắm bắt khoảnh khắc Slughorn bị phân tâm, Draco nhanh chóng lấy bản sao của "Potion-Making Advanced"*

*cuốn sách chứa nhiều chủ đề cùng công thức về độc dược

và lướt qua các hướng dẫn. Nếu hắn có thể tìm ra mình sai ở đâu, thì có lẽ hắn ít nhất có thể biện minh cho cái màu xanh lá cây trong vạc của hắn. Điều đó nên đáng giá một hoặc hai điểm. Các hướng dẫn đã chỉ ra rõ ràng rằng nếu độc dược chuyển sang màu xanh lá cây thay vì màu xanh lam, người uống sẽ không nghĩ rằng người tặng là bạn thân của mình như dự định, nhưng họ sẽ tìm thấy ở người tặng một mùi khủng khiếp và điều đó chỉ có thể xảy ra nếu dược được để nhỏ lửa hơn năm phút sau khi thêm lá belladonna. Draco cau mày. Hắn đã rất cẩn thận. Hắn nhớ rõ đã thêm lá, sau đó kiểm tra đồng hồ của mình và sau đó. . . Draco cau mày sâu hơn. Và rồi Potter thở hổn hển vì anh ta đã cắt phải ngón tay mình trong khi đang cắt rễ gừng. Sau đó, tất cả những gì Draco có thể nhớ là môi Potter đã đầy đặn và hồng hào thế nào khi anh ta đưa ngón tay bị thương ngậm vào trong miệng, và đối với vấn đề của mình:)) Draco căn bản đã không thể nhớ nổi việc dập tắt ngọn lửa bên dưới cái vạc của mình.

Draco Malfoy, It's Your Lucky DayWhere stories live. Discover now