Chap 48

3.1K 252 26
                                    

        Tính đến nay đã là hai tuần sau khi Ami bỏ đi. Jihoon ngày nào cũng ra trông cửa, đợi đến đêm tối để mong thấy chủ tử trở về. Em khóc rất nhiều, cây trâm cô tặng em có lẽ là kỉ vật duy nhất của cô để lại ! Jihoon nhớ cô lắm !

         Vương phủ xáo trộn, công việc ngổn ngang nhưng vương gia chẳng thèm mảy may để tâm, ngày ngày họ đi tìm khắp nơi, tất cả mọi nơi xung quanh Kinh Thành nhưng không thấy ! Một đất nước phồn thịnh, lục tìm tung tích của Hwang Ami chẳng khác nào mò kim đáy biển

         Yeonwoo hàng đêm vẫn cố giữ c.anh ở lại, nhưng đêm nào họ cũng đến Tuyết viện, nơi chả có lấy một bóng người ! Căn phòng trống vắng và cô đơn, nó bủa vây họ !

         Một buổi sáng, c.anh đang cố gắng tập trung vào những cuốn tấu chương trên bàn, Yeonwoo quỳ bên cạnh cẩn thận pha trà, mài mực

          - Thái Giám : Hoàng hậu nương nương giá đáo !

         Hani vừa cùng Jackson đi qua nước láng giềng bàn về việc liên kết hai nước, bà trở về liền nghe trong thành đồn Vương phi củ Thất vương gia mất tích, hai tuần nay xào xáo khắp mọi ngóc ngách. Bà không quan tâm đến sức khỏe liền đến vương phủ

       - C.anh : Nhi thần tham kiến mẫu hậu
       - Yeonwoo : thần thiếp thỉnh an hoàng hậu !

       - Hani : mau nói cho ta biết ! Rốt cuộc trong Kinh thành đã có chuyện gì sảy ra ? Ami đâu ? Con bé đâu rồi ?
       - YG : mẫu hậu … chúng con …
       - Hani : bổn cung hỏi Ami đâu ? Tại sao khắp Kinh thành đồn đại là con bé mất tích ? Các con nói đi !
       - Yeonwoo : mẫu phi xin bình tĩnh ! Là vương phi tự ý bỏ trốn khỏi vương phủ ! Đây không phải là lỗi của các vương gia !
       - Hani : ngươi câm miệng ! Đến lượt ngươi gọi bổn cung là mẫu phi sao ? Còn các con, mau trả lời cho ta biết ! Hwang Ami con bé đâu rồi !
       - SJ : vương phi, nàng ấy … thật sự bỏ đi rồi !
       - Hani : cái gì ? Con mau nói rõ cho ta ! Tại sao con bé lại bỏ đi !

         Hani kích động nắm chặt lấy bả vai của NamJoon, khóe mắt bà ửng đỏ cố tìm lời giải thích từ anh. NamJoon đau lòng gỡ tay bà ra, c.anh đồng loạt quỳ xuống trước mặt bà

        - NJ : là chúng nhi thần không biết trân trọng nàng ấy ! Là chúng con tổn thương nàng ấy ! Tất cả là tại chúng con !
        - Hani : ta đã luôn căn dặn các con phải trân trọng con bé ! Nữ tử như Ami chỉ có một trên đời, các con để con bé phải uất ức bỏ đi như thế ! Còn xứng làm phu quân của con bé không !
        - JK : là chúng nhi thần sai ! Xin mẫu hậu trách phạt !
        - Hani : đừng tưởng ta không dám đánh các con ! Người đâu, mang roi ra đây cho ta !

           Một nô tì đưa cho Hani một cây roi da, Yeonwoo thấy vậy liền bỏ đi. Jihoon đứng ngoài cửa khóc nghẹn, em thầm thương xót cho chuyện tình của c.anh và cô, thầm oán trách ông trời lại đẩy họ vào con đường này ! Thật sự rất tàn nhẫn

           Em chạy đến quỳ xuống trước mặt Hani, liên tục dập đầu xin tha cho họ

       - Jihoon : xin hoàng hậu nương tay ! Xin tha cho các vương gia ! Nô tì xin người !
       - Hani : Jihoon, ngươi là người hầu của Ami, ngươi không căm giận các vương gia sao ?
       - Jihoon : Jihoon rất giận, giận các vương gia làm tiểu thư đau lòng ! Nhưng các vương gia thật sự đã đau khổ lắm rồi, tiểu thư mà biết hoàng hậu vì tiểu thư mà ảnh hưởng đến tình mẫu tử, tiểu thư nhất định sẽ càng đau lòng ! Hoàng hậu, xin người nương tay !
  
        - HS : Jihoon ngươi lui xuống đi ! Bổn vương xứng bị như thế !

(BTS/Ami) Vương Phi ?? Nàng thật thú vị !! [END]Where stories live. Discover now