#32

1.5K 141 5
                                    

Tiêu Chiến không nghĩ ngợi nhiều, chỉ thấy có dịp được đi ra ngoài liền cao hứng, lâu nay luôn ở Hoa cung không thì Thủy cung có phần buồn chán, hơn nữa anh muốn đi ra thế giới bên ngoài, muốn mở rộng tầm nhìn, lấy thêm kinh nghiệm, không thể mãi mãi phụ thuộc vào người bên cạnh được.

Tiêu Chiến cho người thông báo với Tiết Minh, không lâu sau, thiếu niên đã nhanh chóng có mặt, hai người dùng thuật dịch chuyển nên không mất nhiều thời gian để đến đó.

Đến nơi, đúng là có một đám yêu ma hình thù vô cùng quái dị, giẫm nát tươm mấy luống hoa, một số thì nhổ bung gốc thảm không nỡ nhìn.

Tiêu Chiến đi đến chỗ vài nông phu đang cầm cuốc, nhìn y phục trên người anh thì đa số đều đoán được chỉ có Hoa thần mới mặc loại trang phục như thế này. Dù tự xác nhận đó có thể là Hoa thần nhưng trên mặt mọi người vẫn mang nét hoài nghi liệu có phải Hoa thần thật hay không? Vị trí Hoa thần bao nhiêu năm nay vẫn để trống, bây giờ đã có người tiếp nhận rồi sao? Bọn họ một mặt cúi người theo phép tắc, một mặt thấy Tiết Minh đã quen mặt nên câu hỏi lớn đặt lên người y.

Có vẻ hiểu được nên Tiết Minh hướng mọi người giải đáp: "Đây là Hoa thần, vì mới từ nơi khác trở về, pháp lực của ngài ấy vẫn chưa ổn định nên hy vọng mọi người khoan hãy tiết lộ thân phận ra bên ngoài. Hôm nay đến đây giúp mọi người trừ yêu."

Một vài nông phu cúi người chào hỏi Tiêu Chiến thêm một lần, anh đến bên đỡ tay bọn họ, rồi hỏi: "Bọn chúng đến được bao lâu rồi?"

Một nông phu trả lời: "Thưa, khoảng hai hôm, chúng ta đuổi mãi không đi, còn quấy phá ngày càng trầm trọng. Mỗi tháng cũng có không ít đến phá, nhưng những lần đó đều là loại cấp thấp dễ đối phó, loại này đánh tan rồi lại hình thành thêm đám mới, còn là nhiều gấp đôi."

Tiêu Chiến nhìn hướng bọn yêu ma hỏi thêm: "Ngoài chỗ này còn chỗ nào khác đang bị phá nữa không?"

Một nông phu khác đáp: "Vâng có thưa ngài, cách đây một trăm dặm về phía tây, số lượng ít hơn ở đây một chút, nhưng lại mạnh hơn ở đây rất nhiều."

Tiêu Chiến gật đầu biểu thị đã hiểu, trong chớp mát đã di chuyển đến bên khu vực đầy yêu ma, giọng nói nhẹ nhàng vẫn còn lưu lại trong không khí nơi nông phu đang đứng: "Mọi người cứ làm việc của mình, ở đây để ta được rồi."

Tiêu Chiến đứng trên một tảng đã lớn, hay tay vận động pháp lực gom toàn bộ cánh hoa bị vùi dập nằm dày đặc trên mặt đất. Những cánh hoa mềm mại, dập nát được nâng lên lơ lưng giữa không trung phút chốc hoá thành ngàn mảnh pha lê sắt nhọn hướng bọn yêu mà ghim thẳng, động tác điều khiển dứt khoát như đã thành thục từ lâu. Đám yêu bị đâm trúng toàn bộ rã ra thành một làn khói đen rồi tan biến.

Tiêu Chiến biết bọn chúng sẽ còn tái sinh nên từ đầu anh đã dùng chính những cánh hoa ở đây để làm vũ khí, theo những gì anh nghiên cứu được trong những ngày miệt mài kinh sử ở thư phòng, những loại hoa này đa phần có thuộc tính thanh lọc tà túy, điều quan trọng là nếu không tác động đến thì cơ bản chúng chỉ là hoa cỏ bình thường, còn nếu biết cách vận dụng chúng sẽ trở thành một loại vũ khí trừ tà hữu dụng, diệt trừ tận gốc đến thanh thuần.

[BJYX]  Chấp Niệm Duy NhấtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ