22 - Đầu tiên

571 55 1
                                    

Khi mọi người đều đang dùng bữa và tán gẫu trên chiếc bàn ăn nhỏ ấm cúng thì trời cũng đã bắt đầu có dấu hiệu của đêm khuya đến gần, Taehyun ngước lên nhìn đồng hồ được treo bên góc trái bên cạnh tủ lạnh và sững sốt khi mới đó mà đã 10 giờ tối, đây hẳn là bữa tối lâu nhất đời cậu.

- Này! 10 giờ rồi, dọn dẹp nhanh còn đi ngủ.

Tiếng gọi của Taehyun đúng là làm cụt hứng, nhưng mà mai phải đi học nữa nên Soobin và Yeonjun lập tức đứng lên vì luôn không muốn thành tích bị tuột mặc cho Huening Kai hậm hực muốn dẫm nát cái đồng hồ. Chỉ có Gấu lúc này là cứ ngồi thừ người ra...có lẽ vì Gấu thấy tấm lưng của Yeonjun sao mà ngon quá thể.

- Phiền hai anh quá, để em phụ rửa cho. - Huening Kai cũng nhận thức được mình là chủ nhà nên biết ngại nha, nấu cho ăn giờ còn rửa cho...

- Tụi em cứ lau bàn đi. - Soobin nhẹ nhàng nói.

Yeonjun đương nhiên nhận ra được chất giọng nhẹ nhàng thất thường từ bạn mình đối với cậu em lớp dưới này chứ! Thế là anh đợi Huening Kai quay đi loay hoay với bàn ăn là liền nhỏ giọng chọc chút:

- Nhẹ nhàng với người thương quá ha!       

- Im đi! Cậu cũng lo con gấu nhõng nha nhõng nhẽo của cậu đi kìa!

Yeonjun còn chưa kịp phản ứng với câu nói của Soobin thì bỗng nhiên đằng sau có một bóng lưng ôm chầm lấy Soobin...bóng lưng đó khẽ thì thầm vào tai của anh...như bóng ma sẵn sàng rình rập...

- Choi Soobin, cậu ngon lắm.

Ngon? Soobin biết tướng tá mình xét với Yeonjun thì cũng có ngon đó. Nếu Yeonjun là ngon này anh sẽ là ngon nọ, cái "ngon" này anh biết chứ! Nhưng mà sao ánh mắt Yeonjun lại dễ sợ thế kia? Sao không lên tiếng gì mà lại như muốn cầm cái chảo úp vào mặt anh vậy? Suy nghĩ mãi cũng chẳng được gì, chi bằng anh lên tiếng cho xong!

- Beomgyu, cậu buông ra đi. Tớ sợ nhất là đánh ghen đó.

Định lấy tay gỡ cái cục đang dính mình ra thì...

- Soobin có cái bụng cũng rất được này!

Anh biết! Anh biết chứ! Nhưng mà buông ra!

- Beomgyu! Nếu cậu không buông thì tớ đành mạnh tay với cậu đó. - Soobin nhắm mắt lại mà nói. Đúng ra là ở trên lớp thì anh đùa giỡn với mấy đứa bạn cũng khá mạnh bạo, chỉ có Gấu là chưa mạnh bao giờ. Vì thứ nhất, Gấu có Cáo bảo kê, thứ hai là Gấu không phải người...sao anh dám động thủ chứ! Nó khùng lên nó rút cạn máu anh là chết chắc luôn!

- Choi Soobin. Sao cậu vô tình quá vậy? Cậu sợ đánh ghen sao còn dám làm thế?

Lần này tất cả mọi người đều không hiểu ý của Beomgyu. Ừ thì đầu óc Gấu từ trước đến nay có bình thường bao giờ...

- Chuyện gì? Nói! - Soobin đành phải hơi lớn tiếng một chút. "Yeonjun hãy tha thứ cho tớ."

- Gấu thấy hết rồi. Nên Gấu muốn đánh ghen.

Chất giọng của Gấu bắt đầu nhẹ nhàng, mang đậm chất man rợ dần đi. Móng vuốt không biết từ lúc nào đã chuẩn bị sẵn sàng hết cả để cấu xé miếng mồi, thấp thoáng là màu đỏ tươi hiện lên trong đáy mắt Beomgyu. Taehyun và Huening Kai sợ hãi với cái tình cảnh này vì cả hai đều biết đây là kiểu săn mồi của Beomgyu, chậm rãi nhưng đầy nguy hiểm. "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?", Huening Kai lòng rồi bời, sợ phải nhìn người mình yêu đau đớn khi bị Chúa tể của cậu rút cạn sạch máu, cả đời của cậu nếu chứng kiến cảnh này nhất định sẽ bị ám ảnh, thần kinh nghiêm trọng, trầm cảm khó chữa! Nhưng bây giờ thì Huening Kai vẫn chưa phản xạ kịp để đến mức quá sợ, chỉ có hoang mang bao trùm lấy.

[TXT] [YeonGyu/ SooKai] Gấu ơi, chờ Cáo với! Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ