[39] (END)

259 29 4
                                    

-- Buổi chiều tại Sông Hàn --

Jung Hoseok đứng ở đó trầm ngâm một lúc, bản thân đang rạo rực một cảm xúc gì đó... Có lẽ là phấn khích chăng?

Không, không, không. Hoseok nhéo một bên má mình.

Phải giữ một chút sỉ diện cho bản thân, hiểu chứ?

- Hoseok,

Đang ngắm cảnh xung quanh thì nghe thấy giọng nói trầm ấm, vừa quay qua thì thấy bóng người cao to quen thuộc. Cảm giác trống rỗng cùng cực nãy giờ như được lấp đầy. Jungkook cúi xuống nhìn em rồi cười.

- Nào, hai chúng ta cùng đi chơi nhé.

Trong đoàn người tấp nập, tay anh tự động đan lấy tay em. Cảm giác lâng lâng lên, lâu lắm rồi em mới được đi chơi với anh, được anh ôn nhu nắm lấy bàn tay như thế này. Tay anh không giết quá mạnh nhưng cái đan tay này cứ như là anh lại sợ mất em, một lần nữa.

- Chúng ta sẽ đi đâu?

- ... Quán ăn mà lúc ta đi ăn với nhau lúc anh rước em ở trường ấy.

Hoseok mở to mắt, anh còn nhớ sao? Jungkook đang đi thì đứng khựng lại, em bị kéo tay theo sau trong lúc ngơ ngác mà vô tình đụng trúng vào bóng lưng to lớn. Cái cảm giác an toàn lại ùa về...

- Tới rồi, ta vào thôi.

Hoseok cầm trên tay cái điện thoại mà nghịch ngợm, môi thì ngậm chiếc ống hút cắm vào ly trà sữa matcha. Người to lớn còn lại thì tay ngân nga, khuấy khuấy ly capuchino, hai đôi đồng tử cứ nhìn chằm chằm vào "bé sóc".

- Có gì hả anh?

Bé con bị nhìn chằm chằm nên hơi khó chịu, nhìn người kia thắc mắc với quả giọng có chút.... Mắng yêu. Nhưng trả lại cái sự cáu gắt đáng yêu ấy lại một giọng nói dịu dàng từ phía anh.

- Lâu rồi mới có thể ngắm em như thế này, anh phải tận dụng thời gian này chứ.

Hoseok chỉ biết quay ra hướng cửa sổ ngó ra bên ngoài để lãng tránh con người kia. Đúng là thân quen riết mới biết là tên này mất cả tiền đồ rồi.

- Haha, em dễ ngại quá đấy.

Jungkook nhìn con người kia mà cười nhẹ, cái giọng cười này... Lâu rồi em mới nghe lại, nụ cười này dù có ồn ào như thế nào đi nữa...

Nó vẫn lại mang cho em cảm giác thanh bình, một cảm giác lâng lâng khó tả.

Jungkook cầm lấy điện thoại em rồi cho lên trên cao (lại khịa rồi), nhìn bé sóc đang gượng chín mặt mà lên tiếng.

- Em còn nhớ lúc mà chúng ta gặp nhau không?

Dứt lời, anh cười nhẹ khi thấy Hoseok gật nhẹ đầu. Nhưng mà anh đâu phải là con người tốt bụng gì đâu, quả giọng liên đâm chiêu trêu chọc

- Đó là lần nào nè?

Hoseok cắn môi, làm gì mà dai như đĩa vậy?!

- .... Lúc anh collab với Yoongi-hyung...

❥ ҽต cօ́ ղցհҽ? | յյk x յհsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ