Chap 2: Sài Gòn, 2002

998 70 5
                                    


Buổi sáng Thái Anh thường thức dậy lúc tám giờ, đánh răng rửa mặt xong mới đi mua đồ ăn sáng, hôm nay cô quyết định ăn bún thịt nướng của dì tư đầu ngõ. Thay vì mua hộp, Thái Anh mang một cái tô sứ ra kêu dì tư bỏ vào tô cho mình rồi đem tô về nhà ăn, vừa bảo vệ môi trường vừa đỡ phải vứt rác. Cô vừa ăn vừa xem điện thoại, cả ngày cũng không có tin gì mới, một vài tin cũ cứ lặp đi lặp lại trêи facebook.

Điện thoại báo cho Thái Anh biết bây giờ là chín giờ bốn lăm, cô đếm giờ, chẳng mấy chốc nữa mà nhạc lại phát ra.

Mười giờ đến, tiếng nhạc như báo thức len lỏi trong không gian vắng. Thái Anh tắt hết mọi thiết bị có thể phát ra âm thanh để lắng nghe, cũng không gây ra tiếng động gì, không gian hoàn toàn im ắng cho tiếng nhạc phát ra đều đều.

"Nhiều lần ngập ngừng muốn ngỏ ý…"

Thái Anh nhắm mắt cảm nhận tiếng nhạc, cô lần mò đến bếp. Đúng là tiếng nhạc phát ra từ bếp, cô lục lọi từng hộc tủ ra xem xem cái radio chết tiệt kia nằm ở đâu, lục đến tủ thứ hai thì phát hiện một lỗ chó cỡ lớn. Thái Anh hơi sợ sệt, cô đưa tay ra ngoài vẫy vẫy một cái, là khoảng không rỗng.

"Mẹ ơi, cái quái gì vậy trời." Thái Anh nghe đúng thật tiếng nhạc phát ra từ phía lỗ chó này, cô mặc dù sợ nhưng tò mò lại chiếm phần hơn, không biết ma xui quỷ khiến như thế nào lại chui vào lỗ chó. Cô phát hiện ra lỗ chó này dẫn đến trung tâm thương mại, tiếng nhạc phát ra đúng từ trung tâm thương mại này.

Nhưng điều quan trọng là nhà cô không hề gần bất kì trung tâm thương mại nào.

Vì lỗ chó thông với bên ngoài trung tâm thương mại, Thái Anh đành phải vòng qua, đi vào bên trong trung tâm bằng cửa chính. Mọi người ăn mặc rất kì quái, không hề giống như đồ của năm 2018, có vẻ giống như mấy phim thập niên cũ. Mọi người đang đồng loạt retro sao? Thái Anh nhìn hết người này đến người kia, cảm thấy nghi ngờ. Cô nhìn thấy mọi người ăn mặc lạ lẫm, mọi người cũng thấy cô ăn mặc lạ lẫm y hệt.

"Trời má, tóc chiếc lá kìa." Thái Anh trầm trồ nhìn họ, những người được Thái Anh nhìn càng tưởng Thái Anh hâm mộ thời thượng của mình, càng vênh mặt lên. Cô đi vào bên trong trung tâm thương mại, ngỡ ngàng khi thấy đồng hồ quốc tế trêи tường hiển thị rõ ngày giờ.

Sài Gòn 20/07/2002 10h5p.

Tim Thái Anh giật thót một cái, cô ngay lập tức chụp tay một người đang đứng gần mình nhất, hỏi: "Chị ơi cho em hỏi hôm nay là ngày mấy vậy chị?"

"Hôm nay ngày 20/7 đó em." Chị gái mặc một chiếc quần ống loe cùng chiếc áo hai dây ôm sát người nhìn cô với ánh mắt đề phòng.

"Năm nào vậy chị?" Ánh mắt của Thái Anh tràn ngập vẻ khẩn cầu, cô cũng chẳng biết mình đang gặp chuyện quái quỉ gì nữa.

"2002 em." Người này chỉ trả lời Thái Anh một câu ngắn rồi nhanh chóng bỏ đi, có lẽ là sợ gương mặt thất thần bây giờ của cô, hay là sợ cô hỏi những câu ngớ ngẩn. Thái Anh không biết gì nữa, cô bỡ ngỡ đi một vòng quanh trung tâm thương mại, đúng thật là trung tâm thương mại kiểu cũ.

[Hoàn] Chaelisa - Khoảng Cách Giữa Hai Ta (Cover) Where stories live. Discover now