15. Taiju và Mitsuya

1.5K 267 39
                                    

Mitsuya cảm thấy tim mình chưa bao giờ đập nhanh đến vậy. Nó khác hẳn lúc được Taiju tỏ tình, bớt một chút vui mừng hạnh phúc, nhiều thêm một chút thấp thỏm chờ mong.

Anh không biết bản thân mình tỏa sáng và tự tin trên sân khấu đến mức nào, dường như mọi ánh sao cũng không rực rỡ bằng. Anh thu hút mọi ánh mắt, chăm chú vào câu chuyện của anh, thiết kế của anh, khiến Taiju vừa tự hào, lại vừa khó chịu.

Cả người gã như biến thành một chiếc kẹo vị chanh, chua chua ngọt ngọt, gã vui mừng cho em, nhưng đồng thời cũng chỉ muốn giấu một Mitsuya dịu dàng cho riêng mình gã.

Sau khi nhà thiết kế trình bày, sẽ có một khoảng thời gian để giám khảo đưa ra những câu hỏi nhỏ, có thể là chuyên môn, có thể là những câu bông đùa, thậm chí là nhưng câu chẳng hề liên quan, nhưng đó chắc chắn là cơ sở quan trọng để chấm điểm.

"Số 9, tên anh là Mitsuya Takashi, phải chứ?" Một giám khảo hỏi.

"Vâng ạ" Anh lễ phép trả lời.

Đối phương là một giám khảo rất nghiêm khắc, những câu hỏi cũng rất khó nhằn. Mitsuya hồi hộp chờ đợi câu hỏi của mình, nhưng người giám khảo kia chỉ nhìn anh, ánh mắt kia anh không thể hiểu được, điều đó khiến trái tim anh trùng xuống.

....... Không hài lòng sao?

Ngay lúc Mitsuya bắt đầu cảm thấy hoang mang, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

"Mitsuya-san, anh nghĩ thế nào là niềm vui?"

Mitsuya ngạc nhiên nhìn về phía âm thanh, đó là cuối bàn giám khảo, một góc chết khéo léo. Đấy là vị trí có thể nhìn thấy toàn cảnh những gì trên sân khấu, nhưng vì đặt cạnh camera, lại vô thức khiến người ta bỏ qua nó. Mitsuya cũng vậy, từ đầu đến cuối người ở vị trí kia chưa hề lên tiếng lần nào, khiến anh bây giờ mới để ý tới ở đó còn có một người.

Kazutora?

Điều khiến anh chú ý đầu tiên là mái tóc đen vàng đặc biệt kia, với hai mái rủ xuống và phần tóc đen búi lên cao, khiến cho Mitsuya liên tưởng tới người bạn thuở nhỏ của mình.

Nhưng không phải, đó không phải Kazutora.

Đó là một cô gái, khuân mặt của cô gái này còn rất quen thuộc.

Chẳng phải là cô gái ngồi tâm sự với anh cả buổi mà chẳng để lại tên sao? Cô ấy làm gì ở đây?

Dù trong đầu chảy qua hàng chục suy nghĩ, Mitsuya vẫn cẩn thận trả lời theo cách hiểu của mình.

"Niềm vui của tôi là ở bên những người tôi yêu quý"

An Nhu nghiêng đầu: "Anh từng nghe qua câu nói này chưa? Niềm vui là khi ngoảnh đầu lại, gió xuân vạn dặm, là khi kề tai sát má, thỏa ước ao, nhưng cụ thể hơn nữa, là ở bên người mình yêu nhất"

Cô dừng lại: "Anh có vẻ là một người rất trân trọng gia đình nhỉ?"

Mitsuya không biết trả lời thế nào, nhưng dường như An Nhu cũng không cần anh trả lời, cô hỏi tiếp. "Vậy nếu phải lựa chọn trước gia đình và ước mơ, anh sẽ lựa chọn cái gì?"

(Tokyo Revengers) Anh có bằng lòng làm con trai em không?Where stories live. Discover now