Chương 2

53.7K 1K 113
                                    

Bởi vì Lâm Mộc và Bạch Cẩn Hiên lần đầu nói chuyện cũng không tính là hài hoà, vẻ mặt Bạch Cẩn Hiên giống như không muốn phải ứng lại mình cho nên Lâm Mộc cũng không muốn mặt nóng dán mông lạnh.

Cho nên bạn học Lâm Mộc có cốt khí chưa bao giờ chủ động phản ứng Bạch Cẩn Hiên mà Bạch Cẩn Hiên lại là người mỗi ngày ngủ không thèm dậy cho nên cứ thế hai người ngồi cùng bàn một tuần mà chưa nói được mấy câu.

Trong mắt Lâm Mộc, Bạch Cẩn Hiên là loại người mà cậu ghét nhất, con cháu thế gia không biết tiến tới chỉ biết dựa vào cha mẹ.

Nhưng nhận thức của Lâm Mộc về Bạch Cẩn Hiên nhanh chóng đảo lộn hoàn toàn.

Ngày đó giáo viên dạy toán Lôi Mẫu sau khi hết tiết thì lập tức đi về phía Bạch Cẩn Hiên đang bất tỉnh nhân sự, đánh thức cậu ta dậy sau đó ra hiệu ra ngoài nói chuyện.

Thấy Bạch Cẩn Hiên nửa mê nửa tỉnh đi theo cô Lôi ra ngoài mà Lâm Mộc nhịn không được có chút vui sướng khi người gặp họa.

Giáo viên dạy toán Lôi Mẫu trời sinh giọng lớn, lúc mắng người đúng là khiến người nghe ong ong lỗ tai. Xem bộ dáng hùng hùng hổ hổ vừa rồi của Lôi Mẫu, sợ là Bạch Cẩn Hiên lành ít dữ nhiều.

Chờ cho Lâm Mộc còn đang đắm chìm ảo tưởng Bạch Cẩn Hiên bị treo lên đánh thì Bạch Cẩn Hiên vẻ mặt bình thường quay về chỗ ngồi chẳng qua là trong tay có thêm một quyển vở.

Lâm Mộc giả vờ đọc sách, nỗ lực nhìn lén người bên cạnh với ý đồ từ trên mặt người này tìm được chút gì đó khác thường nhưng đáng tiếc là không có gì cả.

Bạch Cẩn Hiên ngồi vào chỗ, bỏ qua ánh mắt rình coi quá trắng trợn của người nào đó, mở quyển vở mà Lôi Mẫu mới vừa đưa cho hắn rồi cầm lấy bút bắt đầu viết.

Đây là lần đầu tiên Lâm Mộc thấy Bạch Cẩn Hiên động bút cho nên không nhịn nổi tò mò, trộm thò lại gần liếc mắt một cái đột nhiên bị một đống đề và công thức toán học rậm rạp trên trang giấy làm cho kinh sợ.

Bạn cùng bàn đẹp trai ham ngủ thế nhưng lại giải một đề toán đại học với một tốc độ kinh người, cái loại đề mà cậu đọc một chút cũng không hiểu.

Bạch Cẩn Hiên giải xong một đề, xoay xoay cổ tay vừa mới buông bút thì cảm nhận đuọc một tầm mắt đang cố định trên người mình.

Người này....đang làm gì?"

"Đại...Đại ca, sao cậu giải nhanh thế?" Lâm Mộc không dám tin tưởng, kinh ngạc cảm thán.

Đại ca? Đây là danh hiệu quỷ gì vậy?

Trước kia Lâm Mộc quả thật coi thường Bạch Cẩn Hiên không sai, nhưng chỉ cho rằng đây là bao cỏ không có chút kiến thức.

Nhưng vừa rồi toàn bộ thao tác của Bạch Cẩn Hiên trực tiếp làm Lâm Mộc chấn động. Hiện tại ở trong mắt cậu, Bạch Cẩn Hiên được nâng lên cấp bậc đại thần. Ngủ trong giờ học cũng chỉ bởi vì chương trình học quá đơn giản.

Ánh mắt của Lâm Mộc chuyển từ đề bài lên mặt Bạch Cẩn Hiên, đối diện với đôi mắt nghi hoặc của Bạch Cẩn Hiên, đôi mắt của Lâm Mộc có thể xem là lập lòe ánh sao.

[Hoàn][ĐM][Cao H/Thô tục] Bí Mật ChungWhere stories live. Discover now