Chương 4

19.1K 119 1
                                    

Lồn dâm dính tinh dịch cha chồng bị bạn tốt của vị hôn phu phát hiện, chụp ảnh uy hiếp, WC bức gian, ủy khuất khẩu giao thâm hầu, ăn tinh dịch của nam nhân xa lạ

"Ưm"

Lần thứ hai bị nam nhân bắn vào trong, An Hàn quả thực xấu hổ muốn chết, trên dưới ba cái miệng đều hưởng qua mùi vị dương vật nam nhân, thân thể đã phản bội bạn trai hoàn toàn.

An Hàn khóc đôi mắt đỏ ửng, đẩy nam nhân ra, cảm nhận được dương vật tuột ra ngoài, lỗ đít thế nhưng còn có chút không muốn nhả.

Cậu vì cái suy nghĩ này mà cảm thấy hổ thẹn, vội vàng xuống giường, "Tôi...tôi phải đi"

Cố Thanh Vân cũng không ngăn cản cậu, chỉ nhìn cậu nhếch mông nhặt quần áo trên mặt đất lung tung mặc lên trên người, giữa đùi hai cái tiểu huyệt bị chơi đến sưng đỏ không ngừng chảy tinh dịch ra bên ngoài, tinh dịch quá nhiều theo đùi cậu chảy xuống, hình ảnh dâm loạn đến cực điểm.

An Hàn run rẩy, quần áo cũng không biết mặc như thế nào, lung tung mặc vội, cũng không quay đầu lại vội vàng đi ra ngoài.

Cậu muốn chạy vào phòng ngủ nhanh chóng đi tắm rửa, đem dấu vết trên người rửa sạch sẽ, đang muốn vào phòng, liền nghe được dưới lầu vang lên tiếng chuông cửa, An Hàn toàn thân dừng lại, do dự một hồi, đại khái biết là Cố Trạch Dương đã trở lại, cậu không thể không đi xuống lầu mở cửa.

Trên đường xuống cậu đem quần áo mình sửa sang lại một chút, tận lực làm trên người nhìn không ra quá nhiều dấu vết mới đi mở cửa, ngoài cửa xác thật là Cố Trạch Dương, còn có một nam nhân cao lớn.

An Hàn sửng sốt một chút, Cố Trạch Dương sắc mặt đỏ bừng, hoàn toàn là một bộ dáng say rượu, nếu không phải bên cạnh nam nhân đỡ lấy hắn, hắn nhất định sẽ bởi vì đứng thẳng không xong mà té ngã trên đất.

"A Trạch uống say sao?"

An Hàn ngẩn người mới đi qua muốn hỗ trợ đỡ vị hôn phu, nam nhân cười nói: "Không cần đâu, cậu ấy quá nặng, em thân thể như vậy phỏng chừng cũng giúp không được. Xin lỗi, muộn như vậy còn quấy rầy, tôi tên Trịnh Tuân Nghiêu, là bạn A Trạch, em chắc là vị hôn phu của cậu ấy phải không?"

An Hàn gật gật đầu, "Vâng, tôi là An Hàn."

Trịnh Tuân Nghiêu cẩn thận nghiêm túc nhìn quét một vòng trên mặt cậu, trong ánh mắt hàm chứa ý cười nồng đậm, An Hàn ngẩng đầu cũng nghiêm túc nhìn y một chút, mới phát hiện y lớn lên phi thường anh tuấn, hình dáng rất sâu, đôi mắt cũng rất lớn, màu da trắng nõn.

An Hàn phát hiện tầm mắt y tựa hồ dừng ở trên ngực mình, vừa cúi đầu, mới phát hiện
áo sơmi mình bị kéo xuống vài nút thắt, lúc nãy mặc vội vàng, giờ phút này đứng một lát áo lại bị mở ra.

Lộ ra tảng lớn da thịt trắng nõn, mặt trên còn lưu mấy dấu vết màu đỏ, nhất định là Cố Thanh Vân ở thời điểm cậu không chú ý để lại.

An Hàn trong lòng quýnh lên, vội vàng cầm áo khép lại, sắc mặt xấu hổ đỏ bừng, cúi đầu tránh né nói: "Làm phiền anh rồi, giúp tôi đỡ anh ấy lên lầu."

(EDIT|NTR|SONGTINH|CAOH) Hào Môn Diễm Thê Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ