Chương 7-1

16K 105 0
                                    

Cha chồng hiếp lồn, ở cùng vị hôn phu cách tường bị cha chồng hút vú, lồn non nhân thê bị cha chồng tương lai nhấm nháp, phun trào âm tinh, triều xuy phun nước

Chờ thời điểm An Hàn phục hồi lại tinh thần cả người hổ thẹn cực kỳ, cậu vừa làm cái gì? Cậu cư nhiên cùng bạn tốt của vị hôn phu ở trên giường lăn qua lộn lại làm đến hơn nửa đêm, hai cái huyệt nhỏ đều bị bắn đầy tinh dịch, ngay cả trong miệng cũng nếm được tinh dịch nam nhân.

Hơn nữa đến lúc sau, cậu không phải là bị cưỡng bách nữa, mà là chủ động mở đùi cưỡi ở trên eo nam nhân, dùng nhục huyệt ướt át nuốt dương vật, hoặc là thỉnh cầu nam nhân làm cậu.

Những ký ức đó kéo nhau mà đến, làm An Hàn muốn phủ nhận cũng không có biện pháp phủ nhận.

Trịnh Tuân Nghiêu một bộ dáng tinh thần phấn chấn, thậm chí còn hảo tâm hỏi: "Muốn tôi ôm em đi tắm rửa không?"

An Hàn lung tung lắc đầu, sắc mặt tái nhợt, Trịnh Tuân Nghiêu thổi một tiếng huýt sáo, không hề có gánh nặng tâm lý rời đi.

An Hàn đem thân thể rửa sạch sẽ, lại moi đào tinh dịch từ nhục huyệt, động tác như vậy khiến cậu rất hổ thẹn, nhưng cũng không còn biện pháp.

Tẩy rửa xong đứng ở trước gương nhìn thân thể của mình, hai bên vú che kín dấu tay cùng dấu hôn, núm vú hiện tại vẫn cao cao đứng thẳng, bị hút vừa đỏ vừa sưng, xương quai xanh, ngực, trên bụng nhỏ đều bị nam nhân để lại dấu vết, thậm chí là giữa hai chân.

An Hàn run lập cập, môi âm hộ bị đùa bỡn dài rộng cực kỳ, bên trong huyệt nhỏ cũng bị hung hăng cọ xát quá mức, ngay cả hiện tại, nơi đó tựa hồ đều ở hồi ức bị cọ xát mà hơi hơi khép mở.

"Hức"

An Hàn cảm thấy thẹn chảy ra nước mắt, trong gương là một thân thể túng dục quá độ, nhưng hết thảy đều là do các nam nhân khác cùng nhau tạo thành, ngay cả A Trạch cũng không có đem cậu đùa bỡn thành bộ dáng này.

An Hàn đem khăn trải giường đổi đi, tận lực mặc kín một chút, làm như cái gì cũng chưa phát sinh.

Cố Trạch Dương uống nhiều rượu, ngày hôm sau còn đau đầu, trong đầu một chút ký ức cũng không có, nên không có nhìn ra bạn trai có chỗ nào không thích hợp.

An Hàn muốn dọn khỏi địa phương này lại không biết tìm cái cớ gì, nhưng may mắn bọn họ cùng Trịnh Tuân Nghiêu không học cùng trường, chương trình học cũng không giống nhau, nên khó có thể chạm mặt nhau, cái này làm cho cậu thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chỉ là bên này còn chưa kịp yên tâm, Cố Thanh Vân liền tìm tới cửa.

Cố Trạch Dương đối với ba mình đến chung cư nho nhỏ này của hắn tỏ vẻ giật mình, nghe nói hắn muốn ở chỗ này một đêm, càng kinh ngạc không thôi.

Cố Thanh Vân một bộ bình tĩnh, chỉ là ánh mắt thoáng nghiêng lại đây, khí thế cũng đã cũng đủ cường đại, "Như thế nào? Không thể?"

Cố Trạch Dương vội vàng cười nói: "Sao lại không thể, phòng ở vẫn là ba mua, ba thích ở bao lâu cũng được."

Cố Thanh Vân vì không muốn lộ ra hành vi quá mức đột ngột của mình, tìm cái cớ, "Nơi này gần địa phương ngày mai ba muốn đi, về nhà sợ không kịp, ngày mai có cuộc họp quan trọng."

(EDIT|NTR|SONGTINH|CAOH) Hào Môn Diễm Thê Wo Geschichten leben. Entdecke jetzt