Chương 211 Nguyên Sương phu nhân thỉnh cầu

637 70 13
                                    

Editor: Tĩnh

Sau khi đẩy ra Tĩnh An, trà lâu lại đẩy ra một loại trà mới tên là Băng Phách.

Mà phụ cận Thiên Nhàn đảo có một hải vực tên là Vạn Xà Hải Vực, nó cũng giống như Thiên Khóc Hải Vực, khu vực đó có rất nhiều cấm địa.

Vạn Xà Hải Vực tồn tại vô số chủng loại rắn bất đồng, nhưng phần lớn là rắn độc, nếu tiến vào trong đó rất dễ dàng bị rắn độc cắn trúng.

Băng Phách trà được tạo ra, là nhằm giúp các Hồn Sủng Sư sắp tiến vào Vạn Xà Hải Vực, loại trà này có thể giải được một trăm loại độc.

Trừ bỏ một số loại rắn kịch độc ở Vạn Xà Hải Vực, còn đại bộ phận các loại độc khác thì Băng Phách trà đều có thể giải được.

Băng Phách sau khi đẩy ra, trà trong lâu trà chính thức đạt tới bốn loại.

Tuy rằng nếu so với các trà lâu khác thì chủng loại trà vẫn là ít đến đáng thương, nhưng đối với lão khách trong trà lâu mà nói, thì trà trong trà lâu đã là rất nhiều, so ra khi vừa mới khai trương đã là nhiều ra gấp đôi!

“Sở lão bản, loại trà đẩy ra có tác dụng gì!” Thư Tùng An hỏi.

Sở Diệp nhàn nhạt nói: “Có tác dụng giải độc nhất định.”

Thư Tùng An nghe vậy mất đi hứng thú nói: “Giải độc! Không có gì đặc biệt, mà Sở lão bản, có thử suy xét loại trà gì đặc biệt liên quan tới dưỡng nhan không!”

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có."

“Hay ngài làm ra loại trà gì đó khi uống vào khiến cho cơ thể phát ra mùi thơm đi."

Sở Diệp run rẩy một chút khóe miệng, nói: “Không có."

Thư Tùng An tên gia hỏa này, lại loạn tưởng cái gì vậy! Uống xong cái phát ra mùi thơm cơ thể, Thư Tùng An rõ ràng là một đại nam nhân, nhưng sau hắn lại không nghĩ tới loại trà gì liên quan tới khí khái nam nhân vậy! Tỷ như nói, uống xong thì sức lực tăng nhiều! Uống vào dũng khí bạo lều đại loại như vậy cũng được.

“Trước kia không nghĩ tới cũng không sao, vậy hiện tại có thể bắt đầu suy xét đi.” Thư Tùng An nói xong, tràn đầy chờ mong nhìn Sở Diệp.

Mà Sở Diệp có chút ngoài ý muốn phát hiện, trong cửa hàng đang có mấy vị nữ khách trộm hướng bọn họ mà nhìn qua, tựa hồ đối với loại trà mà Thư Tùng An nói ra rất có hứng thú.

Sở Diệp mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Thư Tùng An tuy rằng có chút ngu xuẩn, nhưng ý tưởng của đối phương nói ra, tựa hồ cũng phải là không có thể.

Thư Tùng An nhìn đến Tuyết Bảo, vươn tay muốn sờ, Tuyết Bảo liền chạy trốn.

Thư Tùng An rầu rĩ nói: “Tiểu hồ ly cũng thật cao ngạo! Sờ cũng không cho sờ.”

“Tuyết Bảo có chút sợ người lạ.” Sở Diệp nói.

Thư Tùng An bĩu môi, “Sợ người lạ? Ta thấy nó là hung lệ thì có, mà hôm nay giống như phá lệ hung hơn bình thường."

Sở Diệp: “.....” Bởi vì tiểu hồ ly thực lực dâng lên? Cho nên thoạt nhìn hơi lệ hung sao?

Huyết Đấu đi đến, nói: “Thư thiếu, đừng xem thường con hồ ly này, nó chính là rất lợi hại.”

DROP (Edit/ĐM) Xuyên thư chi nghịch sửa nhân sinh (Quyển 2) Where stories live. Discover now