Chương 8 : Thật may rằng em giống mẹ

574 90 11
                                    

Vào buổi sáng ngày Hội Ma, Harry  buồn rười rượi mặc dù cậu đã ráng hết sức tỏ ra bình thường.

Hermione nhìn Harry với vẻ vô cùng áy náy và nói:

- Tụi này sẽ đem thiệt nhiều kẹo của tiệm Công tước Mật về cho bồ.

- Ừ, cả đống luôn - Ron hùa theo.

- Khỏi lo cho mình đi. Cứ đi chơi cho vui nha. Hẹn gặp lại mấy bồ trong bữa dạ tiệc.

Malfoy đang đứng cùng hàng với Crabbe và Goyle, lớn tiếng châm chọc:

- Ở lại hả Potter? Sợ quá không dám đi ngang những viên giám ngục Azkaban hả?

- Kei, sao bạn không đi? - Hermione thắc mắc.

- Ờm...ờ...hôm đó mình dậy trễ thành thử...quên mất tờ đơn ở nhà rồi - Kei chọt chọt hai ngón tay vào nhau hối lỗi nói, cái hình tượng đáng yêu này không ai giận cho nổi tới.

- U là trời, vậy bạn đã gọi phụ huynh đưa đến chưa? - Ron hỏi.

- À...nói sao nhỉ...- Kei chớp mắt liên tục - Kou lục tung phòng mình lên rồi nhưng mà không thấy, chắc là mất rồi.

Draco im bặt, cậu níu tay giáo sư McGonagall.

- Cô ơi, em ở lại được không ạ?

(Bắp: Đáng êu xễu =))) )

- Đừng nháo nào trò Malfoy, ba trò đã gửi đơn cho cô rồi.

Draco ỉu xìu lưu luyến nhìn Kei và Harry ở lại.

- Kei, mình sẽ đem quà về cho bạn - Draco hét lớn.

- Cảm ơn cậu, Draco.

- Vậy là chỉ còn hai chúng ta sao? - Harry kìm nén sự vui sướng trong lòng, bây giờ dì dượng có ký vào tờ đơn hắn nhất quyết cũng không đi đâu.

Kei lẳng lặng nhìn theo đoàn người dần đi xa, cận tiếc nuối cụp mắt xuống. Phải gì ngày hôm đó dậy sớm thì hay rồi, híc.

- Nhìn mình - Harry ôm lấy mặt cậu đối mặt với mình - Nhìn mình.

Harry bị cái khỉ gì vậy? Kei bĩu môi nắm tay cậu kéo đi.

- Hôm nay đành phải đi lang thang khắp trường rồi.

Harry thẫn thờ nhìn 10 ngón tay của cả hai đang đan xen vào nhau, tim cậu nóng lên.

- Chà, hai đứa hẹn hò bí mật sao? - Thầy Lupin xuất hiện đột ngột đằng sau khiến hai đứa giật mình.

- Thầy...

- Có muốn uống trà chút không? Lạnh quá - Thầy ngoắc hai người vào phòng.

- Kei, Harry, hai đứa trông có vẻ buồn.

- Rõ thế sao ạ? - Harry co rút khóe môi.

- Ừm - Sau đó ba người rơi vào trầm mặc. Kei xoa cằm suy tư, tại sao thầy Lupin có vẻ là lạ với mình nhỉ?

- À, thầy còn nhớ không, cái bữa mà tụi con đánh nhau với con Ông Kẹ ấy? - Harry đánh tan bầu không khí lúng túng này.

- Nhớ.

- Tại sao thầy không để cho con đánh với nó?

- À, thầy cho là nếu con ma đội lốt mà đối diện con thì nó sẽ thể hiện ra dưới hình dạng Trùm Hắc ám Voldemort. - Thoáng thấy vẻ ngạc nhiên trong đôi mắt Harry khi mình nói thẳng tên người đó ra, ông chậm rãi nói tiếp - Rõ ràng là thầy nhầm. Nhưng thầy e rằng Trùm Hắc ám Voldemort mà hiện hình trong phòng họp giáo viên thì cũng chẳng hay ho gì cho lắm, học sinh lúc đó có thể hoảng loạn.

[Harry Potter] Đứa trẻ toàn năng?Where stories live. Discover now