21

2.8K 305 3
                                    

Hai người chạy đến trung học thực nghiệm, trên đường Thẩm Nghiệp rất nóng lòng. Nữ sinh kia tên Mạnh Như Yên, tên đẹp, lớn lên cũng xinh đẹp, quan trọng hơn chính là tướng mạo cô gái ấy vốn cả đời trôi chảy phú quý. Nhưng Thẩm Nghiệp nhìn qua ảnh chụp, trên mặt cô bé bị hắc khí bao phủ, đây là đoản mệnh.

Rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì?

Lúc đến trường học, cậu đã thấy rất nhiều học sinh chạy tới khu dạy học, nói là có người muốn nhảy lầu.

Thẩm Nghiệp cùng Diệp Trạch liếc nhau, ăn ý mà bước chân nhanh hơn.

Phỏng chừng người nhảy lầu chính là Mạnh Như Yên.

Hai người chạy đến khu dạy học, đã có rất nhiều người vây quanh. Xe cứu hỏa cùng xe cứu thương đều tới, có nhân viên phòng cháy chữa cháy đặt đệm cứu sinh ở phía dưới.

Thẩm Nghiệp ngước mặt nhìn mái nhà, thị lực cậu rất tốt, có thể thấy một nữ sinh mặc đồng phục ngồi ở trên sân thượng, hai chân đung đưa, giống như một khi không cẩn thận liền sẽ rơi xuống.

Toà nhà cao sáu tầng, nhảy xuống nhất định sẽ mất mạng.

"Chúng ta đi lên kia xem." Thẩm Nghiệp ở bên tai Diệp Trạch thấp giọng nói.

Diệp Trạch gật đầu.

Cửa thang đã bị cấm, bất quá thủ hạ Diệp Trạch đã chào hỏi với lãnh đạo trường học và bên phòng cháy cảnh sát, hai người thực nhanh đã leo lên mái nhà.

Trên sân thượng có chuyên gia tâm lý đang khuyên nhủ Mạnh Như Yên.

Mạnh Như Yên trước sau vẫn rũ đầu, phảng phất như đã ngăn cách với bên ngoài. Cô ngồi đưa lưng về phía mọi người, đây là dáng ngồi phi thường nguy hiểm, chỉ từ sau lưng nhẹ nhàng chạm nhẹ vào cô, cô cũng có thể ngã xuống, cho nên viên phòng cháy cùng chuyên gia tâm lý không dám tới gần, chỉ có thể cố gắng trò chuyện với Mạnh Như Yên. Đáng tiếc Mạnh Như Yên lại không phản ứng bọn họ.

Cô gái nhỏ mười lăm tuổi, toàn thân lộ ra một loại hơi thở thất bại.

Thẩm Nghiệp không chút suy nghĩ mà tiến lên.

Ban lãnh đạo vội vàng ngăn cậu lại.

"Tôi đi cứu cô bé!" Nói về chuyện chính, Thẩm Nghiệp nhìn hắc khí trên đỉnh đầu Mạnh Như Yên càng thêm nùng liệt.

Ban lãnh đạo có chút khó xử, ngược lại nhìn diệp Trạch, thấp giọng nói: "Diệp tiên sinh, xin lỗi, không phải tôi không cho, chỉ là cảm xúc bạn học Mạnh Như Yên không ổn định, tôi sợ kích thích đến cô bé."

Ông không rõ ràng địa vị của Diệp tiên sinh là gì, nhưng nhìn cấp trên chào hỏi bảo ông tiếp đãi cẩn thận, ông không dám chậm trễ.

Diệp Trạch: "Để cậu ấy đi."

Người khác không biết, anh lại rất rõ bản lĩnh Thẩm Nghiệp.

Ban lãnh đạo còn muốn uyển chuyển ngăn trở, Diệp Trạch ném qua một ánh mắt, ông không dám hé răng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Nghiệp đi về phía trước.

Thẩm Nghiệp đi vài bước, liền cảm giác bút gỗ đào phỉ thúy trong tay bắt đầu phát ra âm khí.

Nhưng rõ ràng Bút Đào Mộc đã được mây tím Diệp Trạch tinh lọc!

Lão đại huyền học gả vào hào mônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ