Chương 14

2.1K 183 85
                                    

Dành thời gian cho nhau một chút, sau đó hai người liền dắt nhau ra chợ sắm đồ, Chính Quốc lượn lờ chọn thứ này lấy thứ kia, còn công việc của Thái Hanh là đi theo sau cậu xách đồ và trả tiền.

Về tới nhà trọ thì cũng đã ngót nghét gần một hai giờ chiều. Mệt mỏi là vậy nhưng vì thấy trong nhà có đồ mới, cậu trai họ Điền lại cảm thấy phấn khích không ngừng. Lật đật rót cho Thái Hanh một ly nước, còn cậu thì ngồi xuống nền nhà lấy hết đồ ra xếp lại.

Chính Quốc lấy ra cây quạt tay lúc nãy được bác chủ tiệm tặng cho rồi quạt cho hắn. Cả hai ngồi sát lại gần nhau để cùng tận hưởng những làn gió mát, đến mức quên cả bữa trưa.

"Hai đứa"

Chính Quốc và Thái Hanh đang lấy ra mấy cái ly và chén thì nghe thấy tiếng ngoài cửa. Là bà Nhiên phòng bên, tay bà bưng hai tô hủ tiếu còn đang nghi ngút khói, gương mặt đầy phúc hậu nở nụ cười đẹp gọi hai thanh niên trong phòng.

Cậu nhanh chân chạy ra chỗ cửa, tính hỏi có chuyện gì thì bà đã đưa hai cái tô trước mặt cậu. Chính Quốc mặt ngơ ngác là thế nhưng vẫn nhận lấy, nhận xong còn thấy bà gật gật đầu.

"Mới đi chợ về đúng không? Chắc là bây chưa ăn gì nên bà đem qua cho, hủ tiếu bà mới nấu ngon lắm"

Bà Nhiên vừa nói, tay vừa chỉ chỉ hai cái tô trên tay Chính Quốc. Cả Thái Hanh và cậu nhìn nhau rồi cười, hắn tiến lại bưng hủ tiếu trên tay cậu đặt lên bàn cho cậu đỡ nóng rồi quay sang cảm ơn bà.

"Tụi con cảm ơn. Mà bà đã ăn gì chưa? Hay là ăn chung với tụi con luôn"

"Chèn ơi, bà ăn mấy chục năm nay nên ngán món này rồi. Thấy thương hai đứa xách đồ nặng đi từ cổng nên bà đem qua, thôi ăn đi nghen cho nó nóng rồi lát đem tô qua bà rửa"

Bà Nhiên nói nhiều lắm, nói mấy câu quan tâm hỏi han làm Chính Quốc với Thái Hanh vui vẻ không ngừng, cứ như kiểu bà cháu ruột mà thương yêu rồi cho đồ ăn. Nói xong bà về phòng, trước khi đi còn nán lại giục cả hai ăn ngay cho nóng nữa.

Giữa một nơi xứ lạ xa nhà không người thân, ấy vậy mà lại nhận được sự quan tâm không ngừng. Cả Thái Hanh và Chính Quốc vì vậy mà có cái nhìn tích cực hơn rất nhiều đối với mảnh đất Sài Thành.

***

Thái Hanh rời khỏi phòng khi Chính Quốc còn đang say ngủ, đưa tay vén lấy mấy lọn tóc xuề xoà hắn đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ. Thay cho mình bộ đồ được bé ngoan chuẩn bị từ trước, hắn đem theo một chút giấy tờ rồi đóng cửa rời khỏi phòng.

Ra khỏi cổng trọ rồi hướng bên trái, hắn đang đi đến nhà thương Đồn đất để xin việc làm.

Chính Quốc tỉnh dậy sau khi Thái Hanh đi khỏi nhà trọ được một tiếng, lơ mơ nhìn quanh căn phòng chỉ có chút ánh sáng ngoài kia len lỏi qua khe hở. Cậu nhận ra bên cạnh mình không có người và bộ đồ cậu treo đằng kia cũng không thấy, chắc là Thái Hanh đã đi xin việc.

Cậu dọn lại giường chiếu một chút rồi đem mấy cái rổ rá, chén đũa với nồi chảo ra chỗ chum đựng nước để rửa.

Ở phía Chính Quốc đang dọn dẹp cho phòng trọ sạch sẽ thì Thái Hanh vừa xin được việc làm, nhờ cái bằng tốt nghiệp ở nước ngoài loại giỏi, thêm cả giấy cấp phép mở phòng khám tư và tờ đơn xin việc với đầy đủ ước muốn cùng nguyện vọng. Hắn nhanh chóng nhận được cái gật đầu từ người đàn ông quản lí trạm xá, còn được ông ta niềm nở nói rằng mai đến đây sẽ được cấp cho áo blouse trắng của nhà thương Đồn Đất.

taekook | Đốc tờ có nhà không? Phần IIWhere stories live. Discover now