Chương 17 : Khắc Định Quyết Gia

1.2K 84 2
                                    

Trong hậu viện Sở vương phủ, mấy nam tử trung niên mặc y phục thường dân cùng quan viên áo xanh đang cầm quyển sách bàn luận qua lại.

Địa danh nằm trên khế ước không chỉ có phủ Khai Phong ở Đông Kinh, mà còn có những mảnh đất tốt của Tây Kinh thậm chí là ở Kim Lăng, khế ước nằm ở hai tòa thành cũ và mới đều có, giá đất ở trong thành Đông Kinh có thể nói là chỉ cao chứ không thấp, càng ở thành cổ càng gần đại nội thì giá đất càng cao.

Bên cạnh hoàng thành tấc đất tấc vàng, những sản nghiệp này nếu như đem toàn bộ bán đi, số tiền thu được cũng đủ cho bọn họ sinh hoạt hơn mười đời: "Tiêu gia này không phải đời đời làm tướng trên triều sao? Sao lại có nhiều đất đai cùng cửa hàng như vậy? "

"Làm tướng trên triều thì làm sao? Còn không cho phép người ta có tiền cũng không được mua chút sản nghiệp sao? Huống hồ Tiêu gia là nhà huân quý, hiện giờ là một trong Tứ gia tại Kinh Đô, sẽ thiếu những thứ này? "

"Các ngươi biết cái gì a." Hỉ Xuân giúp bọn họ cùng nhau sửa sang lại: "Mẫu tộc của cô nương nhà ta chính là Vọng tộc Khương gia ở Kim Lăng, đại nương tử lại là con của chính thất Khương thị. "

Nàng lại nhìn khế ước trong tay: "Những sính lễ này đều là đại nương tử nhà ta sớm đã chuẩn bị tốt cho cô nương, nếu đại nương tử còn ở đây há chỉ có thế này? "

Mấy quan viên cùng nội thị cùng nhau cười nói: "Chúng ta đều là tiểu nhân nào hiểu được những thứ này, bất quá cũng hiểu được chính là có tiền dễ làm việc, không cần lúc nào cũng nhìn sắc mặt người khác, sau này còn mời Hỉ Xuân cô nương ở trước mặt Vương phi thay chúng ta nói tốt vài câu. "

"Yên tâm đi, chỉ cần các ngươi làm việc tốt, cô nương nhà ta sẽ không bạc đãi các ngươi."

Sau khi yến hội kết thúc, Triệu vương được các nội thị đỡ về Khôn Ninh điện trước, ở bên Thục Phi điện đã nổi trận lôi đình, đập bàn đập bát thậm chí còn đánh người.

Thục phi sau khi trở về thấy dưới đất đầy thứ hỗn độn liền vì nhi tử mà đau lòng: "Ngươi đây là làm cái gì vậy? Không phải chỉ là một nữ nhân sao? Ngươi cần gì như vậy? "

"Mẫu thân." Triệu Vương lật người ngồi trên mặt đất: "Nàng không giống với những kẻ son phấn dung tục kia. "

"Ta biết, nữ tử được con ta coi trọng há lại là hạng người bình thường, nhưng hôm nay phụ thân ngươi đã chỉ nàng cho Sở vương, ngươi ở chỗ này tự chà đạp bản thân mình là tội gì?"

"Phụ thân..." Triệu vương say rượu, ánh mắt mông lung: "Phụ thân không phải là yêu thương con nhất sao? Phụ thân..." Triệu vương hướng phía sau ngã xuống.

"Nhi a, Tam Lang?" Thục phi thấy nhi tử say rượu đã ngủ ngược lại thở một hơi nhẹ nhàng: "Người đâu, đỡ Triệu vương lên giường nghỉ ngơi. "

"Quan gia đến!"

"Mau mau mau, đỡ người đi, thu thập nơi này một chút." Thục phi vội vàng đứng dậy sửa sang lại dung mạo của mình, lại bước vội vàng ra khỏi điện nghênh đón.

"Quan gia vạn phúc." Thục phi cực lực thu lại vẻ bối rối trên mặt: "Quan gia sao lại tự mình tới đây? "

"Tam Lang còn thức?"

[BH] [DỊCH] NỮ THỨ VƯƠNG [HỒI 1] - VU HOANWhere stories live. Discover now