Phần 6: Tình cờ

2.3K 185 1
                                    

1.

Trụ cảnh sát thành phố E

Thành phố E từ trước đến này là thành phố vượt bậc nhất với các thượng lưu có tiền có quyền thế. An ninh ở đây không lỏng lẻo nhưng lại có kha khá vụ trộm cướp, giết người và tai nạn...

Cách đây khoảng 3 ngày có một vụ giết người rồi phi tang xác trên thành phố K, nạn nhân là vị chủ tịch CEO nổi tiếng với công ty chuyên sản xuất đá quý. Đến nay tên tội phạm vẫn đang lẫn trốn không rõ tung tích. Các chiến sĩ cảnh sát đang ở thành phố K đang hết sức điều tra và truy tìm chúng.

Bảo Bình xoa xoa mái tóc đen mượt, ngồi trên ghế sofa lớn, chân gác lên bàn. Bàn tay thon dài lướt trên màn hình điện thoại vừa xem qua tin tức về vụ giết người trên. Đôi con người to tròn đen láy chăm chú nhìn màn hình, mày cau lại thấy rõ.

"Aishhh 3 ngày rồi mà không tìm được tung tích tên tội phạm? Không biết mấy vị cảnh sát kia tệ dữ vậy nhỉ? Nếu giao vụ này cho cảnh sát thành phố E là nửa ngày đã có kết quả rồi"

Vừa hay có một giọng nói vang lên.

"Bảo Bình, đến đấy thực tập hay đến đây vui chơi tham quan?"

Cấp trên vừa mắng cậu một trận, đơn giản là vì cậu đang làm thực tập ở trụ sở E nhưng mà tinh thần và tác phong của cậu khiến người khác hơi khó chịu.

Trên người cậu không mặc đồng phục cảnh sát, chỉ đơn giản là quần jean đen rách gối, áo sơ mi trắng không được sơ vin. Lại còn suốt ngày ngồi một chỗ gác chân lên bàn ghế tư thế cực kì ung dung, 24/7 lúc nào cũng có điện thoại trên tay.

"Thì em cũng đang nghiêm chỉnh lắm rồi mà"

"Hôm qua vừa bị chỉ huy phạt viết một bản kiểm điểm hôm nay vẫn lặp lại? Ngày nào cũng đến trễ, đồng phục thì không nghiêm chỉnh tác phong thì lượm thượm. Cậu chỉ xem sự nghiêm chỉnh của cậu xem?"

Bảo Bình ngồi bật dậy, tuy là cuối đầu như đang hối lỗi nhưng gương mặt thì ung dung ngáp ngắn ngáp dài.

"Em biết là em chưa nghiêm túc nhưng em đang cố gắng lắm đó"

Cấp trên lười phải nói với Bảo Bình kia nữa liền chỉ tay về một đống hồ sơ cao như núi kia đang được để trên bàn.

"Được rồi, không nói nữa cậu đem sấp hồ sơ này sang cho Thiếu úy Song Tử giúp tôi"

"Vâng"

Bảo Bình trả lời có chút uể oải chậm rãi đi đến ôm đống hồ sơ đó rời đi.

2.

Bạch Dương háo hức nhanh chân chạy thật nhanh để đến một công ty mà anh chờ đợi rất lâu, thật ra là công ty nào Bạch Dương cũng chờ đợi mà mỗi tội lúc nào cũng trượt phỏng vấn do cái tật hay ngủ nướng với cái tính có chút đanh đá. Gương mặt thì non choẹt, nói anh là học sinh cấp ba còn tin. Lúc đó anh chỉ muốn lật bàn hét lên "Tôi đây đã 26 nồi bánh chưng rồi đó".

Bạch Dương quyết tâm phải tìm được công ty nào tôn trọng và tin tưởng nhân viên.Vậy nên Bạch Dương đã gửi hồ sơ vào công ty có tiếng tăm rất khủng. Đứng trước nơi mà Bạch Dương xin việc, mắt chữ A mồm chữ O, thật sự nó to gấp mấy lần những công ty mà Bạch Dương đã thấy hoặc biết qua.

[bl - 12cs] Chung Cư Bất ỔnTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon