15.

137 15 0
                                    

Cậu run run rẩy rẩy quay đầu lại, một gương mặt quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn nữa cứ rõ ràng xuất hiện ở trước mặt cậu như vậy. Cậu bị sợ đến choáng váng, ngay cả chạy trốn cũng quên luôn, hoặc là nói cậu không dám chạy trốn. 

Bảy năm trước, cậu cũng cố gắng thoát khỏi bên cạnh hắn, nhưng mỗi lần cũng bị hắn bắt trở lại, sau đó phải đón nhận hắn càng thêm thô lỗ sắc tình. Dư âm của năm đó, vào thời điểm khi vừa nhìn thấy hắn, Jeon Jungkook vẫn chỉ có thể sợ hãi đứng tại chỗ, không thể động đậy, một chữ cũng nói không ra được. 

Người đàn ông thân hình cao lớn từng bước từng bước tới gần cậu, thời điểm đứng ở trước mặt cậu, Jeon Jungkook cuối cùng cũng từ sợ hãi cùng với không dám tin tìm về lý trí, theo bản năng chính là muốn chạy trốn. Nhưng cửa thang máy còn chưa mở, cửa nhà cũng bị cậu mới vừa khóa lại, một tầng lầu chỉ có hai hộ gia đình, giờ phút này, cho dù cậu kêu cứu cũng không có ai nghe. 

Tầng lầu to như vậy, hai người cứ đứng đó mặt đối mặt, nhìn đối phương. Duy nhất khác là, ánh mắt của Jeon Jungkook chỉ kinh sợ và kinh sợ, mà trong mắt người đàn ông đó lại là trừ nhớ nhung còn có hừng hực dục niệm. Đôi ánh mắt sang rực như lửa kia, làm Jeon Jungkook cảm thấy hai chân như nhũn ra, cậu muốn chạy trốn, lại phát hiện cả người mình cũng bị mất hơi sức, cậu cũng muốn hét lớn gọi người, lại phát hiện mình một chữ đều nói không ra được, chỉ có thể vô lực, nhu nhược bị hắn kéo vào trong ngực, sau đó bị kéo vào nhà hắn. 

Mới vừa vào cửa, hắn liền đem cậu tựa ở trên ván cửa, mạnh mẽ mà hôn cậu. 

"Ưmh..." 

Jeon Jungkook muốn tách khỏi đôi môi của hắn, người đàn ông vung một bàn tay to kềm chiếc cằm thon của cậu lại thật chặt, chiếc lưỡi của hắn mạnh mẽ tiến quân thần tốc, quét ngang ngàn dặm, trong phút chốc đã làm cho quân lính tan rã, liên tiếp bại lui. 

Mà bàn tay nóng như lửa còn lại, không hề an phận chui vào vạt áo thể thao của cậu chạy vào bên trong quần áo lót của cậu. Vô cùng thuần thục tìm được vật vòng qua chiếc eo quen thuộc, nhẹ nhàng bao lại, sau đó bắt đầu dung sức vuốt ve, thỉnh thoảng còn dùng đầu ngón tay thô ráp nhấn nhấn, làm cậu bủn rủn, thân thể mảnh khảnh mềm mại ngay cả đứng cũng không vững, chỉ có thể mềm mại không xương dựa vào trong ngực hắn mặc hắn làm xằng làm bậy.

Kỷ xảo tinh xảo của người đàn ông làm cho Jeon Jungkook yêu kiều ra tiếng, hai bàn đôi tay nhỏ bé níu lấy đầu vai hắn thật chặt, cái miệng nhỏ nhắn ngoan ngoãn khẽ hé mở trong môi hắn, mặc cho hắn công trì chiếm đất, để cho mình quăng mũ cởi giáp đầu hàng.

Dần dần, hắn không hề thỏa mãn với chỉ có một tay đụng vào cậu, bàn tay vốn là kiềm chế cằm nhỏ của cậu đột nhiên buông ra, cùng với một cái tay khác cùng nhau chui vào phía dưới quần áo của cậu, hai cái tay chia ra nắm lấy bờ mông cậu, hơi có vẻ thô lỗ vừa xoa, vừa nắn vuốt, làm cái mông mịn màng biến thành nhiều loại đường cong xinh đẹp hình dạng khác nhau. Xúc cảm dưới lòng bàn tay quá mức tốt đẹp, da thịt trắng như tuyết mềm mại trơn mềm giống như là sữa tươi, huyệt non đang mở ra khép vào ở đầu ngón tay hắn, tràn đầy co dãn, rồi lại mềm mại giống như được làm bằng nước, làm cho hắn càng thêm yêu thích không thể buông tay.

Jeon Jungkook thở gấp lợi hại hơn, cậu mềm mại dựa vào trong ngực người đàn ông, bàn đôi tay nhỏ bé níu lấy vạt áo của hắn thật chặt. Trong cái miệng nhỏ nhắn tràn ra tiếng rên rỉ vỡ vụn:

"Ưm... Đừng mà..."

Hắn cười khàn khàn.

"Thỏ trắng của anh, anh muốn em, em không thể không cần."

Đang nói chuyện, tay cũng không an phận, một tay đưa lên trên áo bao phủ lấy bờ ngực sữa mềm nhè nhẹ mân mê, thỉnh thoảng lại nhéo một cái đỉnh mềm mại đỏ tươi, hai đầu ngực vì kích thích mà hơi trướng lên. Hắn lại đem chúng nó nhét vào giữa hai người bọn họ.

Hơi sức hơi lớn, còn có chút thô lỗ, lại chưa từng làm đau cậu. Hắn đối với thân thể cậu nhất định hiểu nhiều hơn cả chính cậu. Mỗi một tấc da thịt của cậu, mỗi một đường cong của cậu, hắn nhắm hai mắt lại cũng có thể miêu tả ra ngoài. Cậu thích ăn cái gì, ghét ăn cái gì, thức ăn gì bị dị ứng... Chuyện vụn vặt trên sinh hoạt chính cậu có lẽ cũng không làm rõ được, thế nhưng hắn lại có thể rõ như lòng bàn tay.

Ai nào có thể tin được, trước đây, hắn còn là một người đàn ông chỉ cần luộc trứng cũng có thể gây ra hỏa hoạn, đừng nói là xuống bếp, đồ ăn mà hắn làm hoàn toàn sẽ không có người dám ăn! Nhưng vì cậu, hôm nay hắn đã biến thành người đàn ông toàn năng, tài nấu nướng của hắn không thua gì đầu bếp ở nhà hàng năm sao cao cấp.

Khi ngươi yêu thật sâu, khi người si mê một người thì còn có cái gì là ngươi không làm được? Thiên tài hóa ngu ngốc..., cũng chỉ là lấy cớ chỉ vì không muốn làm mà thôi.

Biết rõ sau cổ dưới lỗ tai là của cậu vùng mẫn cảm, người đàn ông khẽ nở nụ cười, đôi môi mỏng rời khỏi chiếc miệng nhỏ của cậu, đi tới phiến da thịt trắng nõn nà như bạch ngọc này. Há mồm ra, cắn khe khẽ một ngụm, sau đó dùng sức mút, liền mút ra một dấu màu đỏ.

_________________________________________
Bình chọn cho sự siêng năng của tui nào hehehe

LOVE PRISONWhere stories live. Discover now