Minu x Jay x Vinny

1.5K 110 6
                                    


Thân xác nhuộm huyết sắc, chiếc nhẫn sáng bóng lạch cạch rơi, bàn tay buông thõng mọi thứ hết rồi.

Jay đôi mắt mở to, bất động trước hình ảnh đầy cảnh kinh dị.

Em không phải một người sợ những hình ảnh ghê tởm nhưng giây phút này em sợ, em kinh hãi sợ Minu vì em mà bỏ lại cuộc đời hạnh phúc.

Mọi người xì xào, những lời tiếc thương.

Một hồi, xe cứu thương xuất hiện. Khẩn cấp, họ mang thân thể Minu lên chiếc xe trắng. Cậu vẫn bất động, nằm im lìm trên chiếc cán cứu thương.

Đau khổ. Hối hận. Vô vàn cảm xúc ập đến, toàn thân Jay không sao cả nhưng em cảm nhận được đau đớn.

Tâm trí như một thước phim, tua đi tua lại hình ảnh đau thương. Ngã khuỵ, đôi chân không cử động được. Đầu óc mơ màng, bóng tối, bao trùm.

Đôi mi em khẽ động, ánh nắng sáng chói. Căn phòng bệnh yên ắng, chỉ nghe thoang thoảng được tiếng đồng hồ giây. Gió nhẹ nhàng thổi đi chiếc lá nghỉ chân bên cửa sổ.

Minu Yoon cái tên phút chốc nảy lên trong đầu. Jay bỏ mặc cơn đau nơi cánh tay do va chạm mặt đất, bước đi gấp rút đến lễ tân.

"Xin lỗi, cho tôi hỏi phòng của bệnh nhân Minu Yoon." Jay

"Em đợi chị một chút nhé chàng trai." Lễ tân

Tiếng lạch cạch phát ra từ chiếc máy tính, những chiếc phím nhỏ nhẹ lún xuống rồi nảy lên. Đôi mắt Jay mệt mỏi, suy diễn điều tiêu cực. Một lát nữa thôi, em sẽ rời khỏi nơi này. Đối mặt với Minu em không thể.

"Bệnh nhân Minu Yoon hiện đang ở phòng cấp cứu số 2." Lễ tân

"Cảm ơn." Jay

Lời cảm ơn dứt, chân em nhanh chóng chạy đến phòng cấp cứu. Không chỉ có mình em, tất cả đều ở đây.

Nơi mọi cảm xúc hỗn độn đều xuất hiện. Gào khóc, lo sợ, bất an, lo lắng và sự hối hận của mình Jay.

"Jay đừng tự trách." June

Đôi mắt em dán chặt dưới đất, không ngước lên, không đối mặt, không khóc, chỉ có căm hận bản thân.

"Lẽ ra người nằm đó nên là tôi." Jay

"Không phải lỗi của cậu, là sự quyết định của Minu." Dom

Vài hồi giờ vẫn tiếp tục trôi, ánh sáng căn phòng cấp cứu vẫn mở. Kẻ cướp thời gian chẳng cho bất cứ ai có cơ hội sửa lại quá khứ, quay lại? Không. Ngừng trôi? Không. Chấp nhận sự thật vỡ oà này là điều duy nhất họ có thể làm.

Những người mặc đồ trắng bắt đầu bước ra, họ mang hơi thở nhẹ nhõm vui mừng đan xen tiếc nuối.

"Bệnh nhân hiện tại đã ổn, tuy nhiên sẽ bị liệt mất đôi chân. Không phải không còn cơ hội phục hồi nhưng chỉ có 3% thành công." Bác sĩ

3% một con số ít ỏi bay bổng trong đôi tai của Jay. Đúng là ông trời chẳng thiên vị ai. Sự thật? Chấp nhận? Không.

"Mau tìm cơ sở hồi phục tốt nhất bên nước ngoài đi!!" cha Minu

Hai nửa/ AllJay/ Wind BreakerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ