Chapter 1

268 16 0
                                    

Tác giả: SHismyBFF

Link: https://archiveofourown.org/works/21642085/chapters/51606856

Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác hoặc chuyển ver.

☉☉☉

John không thể tin vào vận may của mình. Một tuần trước lễ Giáng sinh, và anh thực sự phải đi làm sớm. Phòng khám đã quá tải vì cảm lạnh và cúm, và hầu hết các nhân viên đều đang trong kỳ nghỉ của họ, vì vậy anh đã trải qua một tuần dài (và buồn tẻ). Anh không bao giờ có thể dự đoán được sự lạnh buốt, đường ống bị vỡ và phần mái bị sập sau đó. Rất may không có ai bị thương, nhưng phòng khám không thể hoạt động trong tình trạng hiện tại. Tất cả các nhân viên đã được cho về nhà cho đến khi có thông báo mới, có thể là sau kỳ nghỉ.

Giáng sinh là thời điểm yêu thích nhất trong năm của John. Anh thực sự không thể nói tại sao, anh không có những kỷ niệm thời thơ ấu tuyệt vời hay bất cứ điều gì tương tự. Chỉ có điều gì đó về bầu không khí trong lành, ánh đèn lấp lánh khiến anh cảm thấy như bất cứ điều gì đều có thể xảy ra. Anh nghe thấy tin nhắn thông báo của mình, và mỉm cười một chút khi đưa tay vào túi lấy ra điện thoại di động.

- Anh đang ở đâu? -SH

- Trên đường về nhà, mái ở phòng khám bị sập. Có việc gì không?

- Tôi cần anh. Xin hãy nhanh lên. -SH

John cau mày. Người bạn đồng hành lập dị của anh đã tự làm mình bị thương, hay chỉ cần anh đưa một cây bút cho cậu? Với Sherlock, tốt hơn là anh nên hỏi trước khi hoảng sợ.

- Cậu cần gì? Cậu đang bị thương sao?

- Không. Tôi đang chán. -SH

- Ngoài ra, trà. -SH

- Còn trà thì sao?

- Tôi cần trà. -SH

- Được rồi, cả hai thứ đó đều không phải trường hợp khẩn cấp, và tại sao cậu không thể tự pha trà?

- Đừng lố bịch nữa, John. -SH

Nụ cười nhếch mép của John biến thành một nụ cười toe toét. Sherlock có lúc bực tức, nhưng tính cách trẻ con này của cậu thực sự khá thú vị.

- Hãy nhờ bà Hudson pha cho cậu một ít. Tôi đang dừng ở Tesco's, chúng ta có cần thêm gì không?

- John! Tôi đã gọi cho bà Hudson trong nhiều giờ mà không có ai trả lời lại. Tôi không chắc liệu bà ấy đã ra ngoài hay có thể đã chết. Hãy đến nhà ngay và kiểm tra. -SH

John chỉ lắc đầu, nhét di động vào túi. Anh thực sự cần phải đi đến cửa hàng, họ không có gì để ăn tối và tất nhiên họ luôn cần sữa. Anh nghĩ ra một danh sách ngắn, và đi vào cửa hàng gần đó.

Anh chậm rãi đi qua từng gian hàng, lấy những thứ trông có vẻ hữu ích. Có lẽ tối nay anh có thể dụ Sherlock đi ăn tối. Anh đã xem một buổi trưng bày đồ ngọt trong ngày lễ và chọn một lựa chọn tốt cho người bạn cùng phòng của mình. Sherlock có thể không thường xuyên ăn, nhưng cậu rất thích đồ ngọt. Cậu có thể sẽ ăn bất cứ thứ gì nếu nó được nhúng vào sô cô la.

"Xin lỗi đã làm phiền?"

John xoay người từ kệ súp đóng hộp mà anh đang say sưa ngắm nghía. Nhìn thấy một cô gái hấp dẫn đang cố thu hút sự chú ý của anh. Anh cười hỏi cô, "Vâng?"

"Anh có thể lấy gói Ryvita đó cho tôi không? Tất nhiên, chiếc còn lại duy nhất bị đẩy lùi hết mức, và tôi cần một chiếc ghế nhưng ở đây không có." Cô gái mỉm cười, hối lỗi và duyên dáng.

John với tay lên (bản thân phải thật căng ra), và kéo chiếc hộp xuống cho người lạ kia. Anh đưa nó cho cô với một nụ cười thân thiện. "Của cô đây."

"Cảm ơn rất nhiều! Giáng sinh vui vẻ." Cô gái nháy cho anh một nụ cười tán tỉnh khác.

"Không sao. Giáng sinh vui vẻ." Anh do dự, cân nhắc hỏi tên cô, có thể mời cô uống cà phê. Những cuộc hẹn hò gần đây nhất mà anh tham gia đều không thành công, không bao giờ tiến triển qua những bữa nhậu hay bữa tối vụng trộm đầu tiên. Cô gái này rất dễ thương và thân thiện, tại sao không tận hưởng buổi chiều bất ngờ với anh?

Cảnh báo bằng văn bản của cậu làm gián đoạn suy nghĩ của anh. "Ồ ừm, xin lỗi một chút..." John quay lưng lại với cô gái, rút ​​điện thoại di động từ trong túi ra.

- Dừng tán tỉnh các cô gái trong cửa hàng và về nhà. -SH

John nhét di động vào túi, lẽ ra anh phải biết. Khi anh quay lại, cô gái đã đi mất. John thở dài thườn thượt, rồi vội vàng đi mua sắm. Anh đã có khá nhiều túi đồ sau khi mua xong, và quyết định bắt taxi về nhà ở phố Baker.

[Vtrans/Johnlock] A Johnlock Christmas Where stories live. Discover now