Chương 3

1.5K 109 0
                                    

Kiều Thâm nấu thêm một nồi nước sôi khác để tắm rửa, thời tiết tuy nóng, nhưng y vẫn còn phong hàn chưa khỏi hẳn, Tiểu Thường Nhạc cũng không thể dùng nước lạnh tắm rửa, cho nên mỗi lần đều phải nấu nước nóng.

Tuy là chạng vạng, mùa hạ mặt trời lặn rất nhanh, nhưng không khí vẫn thập phần khô nóng. Kiều Thâm đổ nước ấm vào bồn tắm, bồn gỗ rất nặng, liền nhờ Kỳ Thạc giúp đỡ nhấc đến dưới gốc cây liễu, Kiều Thâm bế Tiểu Thường Nhạc vào bồn gỗ để Tiểu Thường Nhạc tắm rửa.

Cổ nhân cho dù có nóng bức thế nào thì toàn thân trên dưới cũng bọc kín mít, cho nên thân thể Tiểu Thường Nhạc trắng trắng mềm mềm, mặc dù có chút gầy gò thiếu dinh dưỡng. Kiều Thâm lấy khăn vải nhẹ nhàng lau toàn thân Tiểu Thường Nhạc, Tiểu Thường Nhạc không có thói quen tắm rửa, thân mình ướt đẫm ngồi xổm  trong lòng ngực Kiều Thâm, hai chân ngắn nhỏ đá nước tắm.

Dùng vải bông bao bọc lại thân thể trơn bóng của Tiểu Thường Nhạc đi vào trong phòng, lúc này Kiều Thâm từ trên xuống dưới đều dính nước. Sau khi thay xong quần áo cho Tiểu Thường Nhạc, Kiều Thâm đem Tiểu Thường Nhạc bỏ vào cái sọt trước mặt Kỳ Thạc, xoay người trở về thay nước ấm, chính mình tắm rửa.

Nhà bếp truyền đến hương vị thịt kho, Tiểu Thường Nhạc ngửi được liền đứng ngồi không yên. A a kêu la, hai cánh tay giương về hướng Kỳ Thạc, mau dẫn con đi xem cái gì mà thơm như vậy a!

Kỳ Thạc nhìn nhi tử nháo loạn làm ầm ĩ, rửa sạch tay liền đem Tiểu Thường Nhạc bế lên, đi nhà bếp nhìn xem, hắn cũng không biết có thể mở nắp nồi không, đơn giản thêm chút củi để duy trì lửa nhỏ tiếp tục cháy. Nhà bếp tràn đầy mùi hương thịt kho, Kỳ Thạc là người không quá để tâm đến việc ăn uống mà cũng có chút thèm.

Sau khi thêm củi, Kỳ Thạc ôm Tiểu Thường Nhạc ra khỏi nhà bếp, đi đến chỗ cây liễu bắt lấy cành cây rũ xuống chơi. Bên này Kiều Thâm tắm rửa xong, mang tóc ướt ra khỏi phòng.

Kỳ Thạc che lại miệng của Tiểu Thường Nhạc, không để nhóc ăn cành liễu, một bên nhìn Kiều Thâm đi đến nhà bếp mà nói.

"Mới vừa thêm chút củi, sợ lửa tắt."

Kiều Thâm ừ một tiếng, nhìn nhìn lửa, dùng chiếc đũa xăm vào thịt, không định tăng thêm lửa, chờ lửa tắt là có thể ăn.

Trở ra sân, Kiều Thâm nghĩ nghĩ vẫn là mở miệng.

"Ta có nấu nước cho ngươi tắm rửa, đừng tắm nước lạnh, dễ bị cảm."

Kỳ Thạc đem Tiểu Thường Nhạc đưa cho Kiều Thâm, không cho nhóc ăn cành liễu, nhóc liền vặn vẹo xoắn xuýt không cho phụ thân ôm.

"Cảm mạo là cái gì? Không cần, ta tắm nước lạnh là được." 

Hắn là hán tử, hán tử giống nhau đều có dương khí thịnh vượng, thể nhiệt.

"Chính là phong hàn, vậy ngươi mau đi đi, một hồi mặt trời xuống núi sẽ lạnh." 

Kiều Thâm đỡ Tiểu Thường Nhạc, làm nhóc đứng ở trên bàn đá, Tiểu Thường Nhạc trong miệng bẹp bẹp, nhào vào lòng ngực Kiều Thâm, miệng gặm cổ Kiều Thâm toàn là nước miếng, đây là lại đói bụng.

Ở Huyện Thành Cổ Đại Dưỡng NhiWhere stories live. Discover now