Chương 5

1.2K 99 0
                                    

Chiều tối hôm qua Kiều Thâm dựa theo công thức lại làm một nồi thịt kho đầy ụ, lần này thả thêm các loại lòng heo mà y thích, ngoài ra còn có đậu phụ khô.

Kiều Thâm nghĩ hay là thuận tiện làm điểm tâm ngọt cho Tiểu Thường Nhạc, vì thế hấp bí đỏ, khoai lang cùng luộc đậu đỏ. Sau đó dùng muỗng nghiền nát, trộn với tinh bột rồi nặn thành những viên tròn, chờ nước sôi thả vào, nấu chín, vớt ra chén, cho thêm đậu đỏ nấu cùng một ít đường, một chén chè khoai dẻo đậu đỏ đã hoàn thành.

Thổi nguội đút cho Tiểu Thường Nhạc ăn, tinh bột không dễ tiêu hóa nên Kiều Thâm chỉ đút ba viên, Tiểu Thường Nhạc đánh chén đậu đỏ ngọt ngào mà mỹ tư tư.

Đút Tiểu Thường Nhạc ăn xong, lại múc cho Kỳ Thạc một chén đậu đỏ khoai dẻo ít đường, Kỳ Thạc ngồi ở một bên, nhìn Kiều Thâm vui đùa với Tiểu Thường Nhạc, cùng nhóc tản bộ tiêu thực, còn chưa tới chính ngọ, lúc này ánh mặt trời chiếu xuống vô cùng ấm áp.

Sau khi ăn xong, tản bộ tiêu thực xong, món kho còn đang được nấu với lửa nhỏ, Kiều Thâm khép cửa bếp, bên trong không có không khí, lửa rất nhanh sẽ tắt.

Kiều Thâm liền ôm Tiểu Thường Nhạc vào nhà ngủ trưa, y có chút mệt nhọc. Tiểu Thường Nhạc mặc cái yếm cùng tã mà Kiều Thâm đã cải tiến, ở trên giường bò tới bò lui, nhóc ăn no đến nỗi tinh lực dư thừa.

Tùy ý để Tiểu Thường Nhạc bò ở trên người mình, Kiều Thâm chậm rãi tiến vào giấc ngủ, y đem gối nằm vây xung quanh nên cũng không sợ Tiểu Thường Nhạc bò bò rồi rớt xuống giường.

Kiều Thâm bị nóng tỉnh, thời đại này không có điều hòa, thật là làm khổ người ta.

Y liền rời giường đi xử lý nồi thịt kho, cắt nhiều xương sườn, rồi lại cắt chút ít tràng heo, phổi heo, một chén lớn toàn là đồ kho. Chủ yếu là sợ người ở nơi này không thích ăn nội tạng heo, cho nên chỉ cắt một ít, nhưng cũng đủ để nếm thứ mới mẻ.

Bưng chén lớn, Kiều Thâm nói với Kỳ Thạc một tiếng, lúc này mới từ hậu viện ra cửa, đi qua ba nhà, vòng qua khúc cua liền đến Lưu gia. Kiều Thâm nhẹ nhàng gõ viện môn, thực mau, Lưu gia phu lang đã mở cửa.

"Nha, ta còn đoán là ai, không ngờ là đệ phu, mau tiến vào." 

Phu lang của Lưu chưởng quầy tên thật là Lý Lập Hiên, bởi vì trượng phu nhà mình cùng cửa hàng của Kỳ Thạc gần nhau, một cái làm đồ nội thất bằng gỗ, một cái bán đồ dùng nhà bếp bằng sứ, ít nhiều cũng có lui tới.

"Trước đó vài ngày, ca ca chiếu cố chăm sóc Thường Nhạc nhà ta, hôm nay ta có làm nhiều đồ kho để ăn vặt, nghĩ muốn bưng cho Vĩnh Nguyên nếm thử, cho nên liền tới quấy rầy."

"Ngươi khách khí quá, hàng xóm hương thân, huống hồ Thường Nhạc hài tử này, mỗi lần nhìn thấy ta đều rất vui vẻ. Thân thể ngươi đã tốt lên chưa? Thường Nhạc đâu?" 

Lý Lập Hiên nhìn Kiều Thâm, sắc mặt trắng nõn lộ ra khí sắc khỏe mạnh, trong lòng cao hứng, lôi kéo Kiều Thâm vào phòng.

"Đã sớm tốt, chỉ là mấy ngày trước còn ho một chút, nên không dám lại đây. Hiện giờ đã tốt nên miệng cũng thèm, cân nhắc làm chút đồ ăn, ngươi mau giúp ta nếm thử hương vị, nếu có thể, ta bắt đầu thực hiện kế hoạch bán chút thức ăn kiếm chút bạc cho Thường Nhạc đọc sách."

Ở Huyện Thành Cổ Đại Dưỡng NhiTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon