Chap 32: Hết Thảy Thâm Tình Đều Đặt Lên Người Em

71 11 2
                                    


Bữa tiệc kết thúc, Lan Ngọc dẫn người đi gác đêm, Lâm Vỹ Dạ và Thu Trang cùng nhau trở về phòng.



Ký túc xá quân doanh là phòng bốn người ở, có hai cái giường ngủ.



Lúc Thu Trang tắm rửa xong đi ra, Lâm Vỹ Dạ còn đang tải ảnh chụp ngày hôm nay lên máy tính.



"Vỹ Dạ, em với Đội Trưởng Ninh là làm sao biết nhau?"



Nàng ấn lưu lại ảnh, tắt máy tính: "Bạn học cấp ba."



Thu Trang cười: "Chỉ là bạn học?"



"Kiêm luôn người yêu cũ" - Lâm Vỹ Dạ không giấu



"Nghe nói vị Đội trưởng Ninh này rất lợi hại, vừa vào đội đã là Thượng úy, sau này lại lập không ít công lớn, tuổi còn trẻ mà đã leo lên vị trí bây giờ, bố cô ta là Thượng tướng, hôm nay chị nghe người ta nói, là hổ phụ sinh hổ tử."



"Thượng tướng thì sao chứ" - Lâm Vỹ Dạ lẩm bẩm một câu.



Còn không phải chỉ lo công tác, sinh hoạt hằng ngày của con cái đều không quan tâm sao.



Khi đó Lan Ngọc bởi vì phát sốt mấy ngày mà không tới trường học, Lâm Vỹ Dạ tới nhà mới biết được, nhà cô đến một người cũng không thấy bóng dáng đâu, người giúp việc cũng không ở đấy.



Cô phát sốt cao còn muốn tự mình đi bệnh viện, tự mình nấu cơm ăn.



Quá là đáng thương.



Thu Trang nghe ra giọng Lâm Vỹ Dạ có chút oán giận, cũng biết gia đình quân nhân này nói không chừng có chút nội tình người ngoài không tiện tìm tòi nghiên cứu, cũng không hỏi nhiều, nhìn Lâm Vỹ Dạ lên giường, nói: "Chị tắt đèn nhé?"



"Vâng"

----

Sau đêm lưu động, Lan Ngọc liền bị Tư Lệnh Vũ trực tiếp kêu vào văn phòng.



Ông ngồi ở trước bàn làm việc, đem điếu thuốc mình vừa hút dập trong gạt tàn, lại ném cho Lan Ngọc một điếu.



Cô vững vàng tiếp được.



Đã biết này không phải là tư lệnh viên nói chuyện với cấp dưới, chỉ là ngồi nhàn nhã tâm sự.



Tư Lệnh Vũ và bố của Lan Ngọc là chiến hữu nhiều năm, coi như là đồng đội vào sinh ra tử, tuy bây giờ người trời nam kẻ biển bắc, hai người cũng ít khi gọi điện thoại hàn huyên, nhưng tình nghĩa vẫn rất son sắt.



Cho nên Lan Ngọc vừa tới quân doanh nhưng quân chức tăng nhanh như vậy, sau lưng có vài người bất mãn.



Sau đó Tư Lệnh  Vũ nói một câu "Ai không phục liền ra đánh một ván, dựa vào nắm đấm nói chuyện."



Lan Ngọc liền như vậy mà thắng trong sự tôn trọng và bội phục, bây giờ cũng không ai dám khiêu khích cô như vậy, thật sự là dựa vào nắm đấm nói chuyện, nhưng mà ở chung lâu rồi, mọi người cũng đều phát hiện cô tuy tính tình lạnh nhạt, nhưng người lại rất tốt.



[Cover] Ngọt Ngào Dành Riêng EmWhere stories live. Discover now