Chương 20: Xe điện

861 110 9
                                    

Edit: Yeekies

Xe máy phân phối lớn gào thét trên con đường nhỏ hẻo lánh ít dấu chân người, tốc độ nhanh đến làm người kinh hãi.

Trần Tê lái chiếc xe máy điện màu trắng của cậu, hự hự mà đuổi theo làn khói trắng xe máy phun ra, ở phía sau gân cổ lên hô: “Chạy- chậm - thôi -”

Chỉ tiếc chiếc xe máy phân phối lớn gào thét, giờ phút này bóng dáng đều đã không thấy, căn bản không nghe được cậu dặn dò.

Vịt con trên tay lái xe điện màu trắng vui sướng mà lắc lư, ý đồ đuổi theo chiếc xe máy gào thét mà đi, nhưng đến khói xe máy còn đuổi không kịp.

Trần Tê buồn rầu, có chút hoài nghi chiều nay Quý Nghiệp An chơi game thua, này sẽ có ý đồ muốn thông qua đua xe, phóng thích linh hồn cuồng dã của hắn.

Cậu thở dài, quả nhiên, sâu trong nội tâm tàn khốc có một linh hồn cuồng dã nhiệt tình.

Mà trên chiếc xe máy cấp tốc chạy như bay, bên tai Trần Thiệu đều là tiếng gió gào thét bén nhọn, hắn mặt không đổi sắc, nhàn nhạt mở miệng nói: “Bạn học, cậu chạy quá tốc độ.”

Quý Nghiệp An mắt điếc tai ngơ, tiếp tục bay nhanh, tiếng xe máy nổ vang rít gào, phảng phất giống với chủ nhân, kiêu ngạo tùy ý.

Tần Thiệu hơi hơi nhăn mày, vừa thấy nam sinh, hắn đã biết nam sinh này là cái dạng con ông cháu cha gì, nhưng hắn không nghĩ tới bạn bè bên người Trần Tê sẽ tùy ý làm bậy như vậy.

Âm thanh Tần Thiệu trong tiếng gió gào thét nghe không ra hỉ nộ nói: “Trần Tê biết cậu là người như vậy sao?”

Ánh mắt đầu tiên nhìn hắn không chút nào che giấu địch ý, phảng phất như con thú hoang dã bị xâm phạm lãnh thổ.

Đôi mắt Quý Nghiệp An nheo lại, đột nhiên phanh gấp, bánh xe phía sau phát ra tia lửa nhỏ, máy xe ngừng bên cổng trường.

Nam sinh tháo mũ bảo hiểm xuống, chân dài chống máy xe, lạnh lùng nói với người đàn ông phía sau: “Liên quan gì đến anh?”

Hắn hiện tại không lái xe kéo người đàn ông đến bến tàu, băm cho cá ăn đã là tốt tính lắm rồi.

Còn dám mở miệng hỏi ngược lại hắn.

Hắn hơi hơi khom lưng, từ từ móc ra điếu thuốc, châm lửa, dư quang liếc người đàn ông phía sau nói: “Anh là cái gì của Trần Tê?”

Tần Thiệu mí mắt cũng không nâng, không chút gợn sóng nói: “Liên quan gì đến cậu?”

Trẻ con mới ra đời đã nói chuyện kiêu ngạo như vậy, trong ký túc xá không biết đứa nhỏ nhà bọn họ đã bao dung đến tình trạng gì.

Sắc mặt Quý Nghiệp An dần dần trở nên khó coi, hắn búng búng điếu thuốc, cười nhạo một tiếng, nam sinh nghiêng đầu nhìn, con ngươi dã thú tràn đầy cảnh cáo.

Nam sinh mở miệng gằn từng chữ: “Tôi nói cho anh biết.”

“Trần Tê không phải là người cùng một thế giới với các anh.”

“Cậu ấy chỉ muốn vui vẻ vẽ tranh.”

“Các anh muốn tìm người chơi, con mẹ nó đừng chơi đến người hắn.”

[ĐM - OnGoing] Tu La Tràng hôm nay thật là náo nhiệtWhere stories live. Discover now