Chương 2

840 30 0
                                    

Editor: Hang


Thẩm Minh Hiên nghe qua Ninh phụ nói rằng ông ta có một đứa con trai, việc Ninh An lấy lòng quá mức rõ ràng. Trong lòng hắn cảm thấy không phản cảm nhưng hứng thú đối với cậu ta là không có.

Trừ một khắc thiếu niên từ trên cầu thang bước xuống kia, hắn đã chú ý tới. Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, cùng em trai mình hoàn toàn tương phản. Có chút an tĩnh, đôi mắt ôn nhuận lại thanh triệt, bộ dáng sạch sẽ mà tú khí, đặc biệt là đôi mắt kia, bất cứ ai gặp qua đều cảm thấy thỏa mái.

Thời điểm đối phương cùng hắn đối mặt, trong mắt có một chút tò mò cùng đánh giá. Cảm xúc có chút thu liễm, không tự ti không kiêu ngạo kêu hắn một tiếng Thẩm tiên sinh.

Ánh mắt Thẩm Minh Hiên dừng trên cần cổ duyên dáng của thiếu niên. Rất ít nam sinh có được bộ dáng đĩnh bạt tú khí như vậy, cần cổ thiên nga thon dài duyên dáng, thời điểm đôi mắt rũ xuống làm hàng mi thật dài kia như chiếc lông vũ quét nhẹ qua đầu tim chính mình.

Nam nhân bất động thanh sắc mà đánh giá.

Ninh Thư bị bắt được thủ đoạn nho nhỏ, không khỏi nâng lên khuôn mặt, có chút ngượng ngùng nói: " Thực xin lỗi, Thẩm tiên sinh."

Bàn tay thiếu niên mang theo một chút hơi lạnh, làn da mềm ấm mà tinh tế. Xúc cảm xem ra thực không tồi. Nam nhân không chút để ý mà nghĩ.

Ninh Thư có chút nghi hoặc, nhịn không được giật giật bàn tay đang bị nắm, nhắc nhở: " Thẩm tiên sinh?"

Thẩm Minh Hiên sắc mặt nhàn nhạt mà buông lỏng tay ra, mở miệng nói: " Dựa theo gợi ý của tôi mà làm."

Ninh Thư cảm thấy có chút xấu hổ, một bên nghe âm thanh trầm thấp của đối phương, một bên duỗi tay thay nam nhân thắt cà vạt. Lần này cậu làm thực sự chuyên chú, chỉ sợ chỗ nào làm không tốt lần nữa bị nam nhân chê cười.

Ninh Thư nghĩ kỹ rồi, trước mặt đối phương nên biểu hiện tốt một chút. Nếu đã muốn xoát hảo cảm của Thẩm Minh Hiên thì Ninh gia chính là nhịp cầu tốt nhất, cậu có thể thông qua Ninh gia mà lấy được cơ hội đến làm việc ở công ty của đối phương.

Tốt nhất là trở thành trợ lý đắc lực nhất của hắn.

Thiếu niên biểu tình càng thêm nghiêm túc, lông mi mảnh dài rũ xuống, cái mũi nho nhỏ mà cao thẳng, đôi môi hơi mỏng màu đỏ nhạt, có chút phấn nộn.

Đang nghiêm túc đeo cà vạt, Ninh Thư cũng không chú ý tới ánh mắt của nam nhân lúc này đang dừng trên người mình. Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng thực phù hợp. Đặc biệt là đem vòng eo phác họa rõ ràng, loáng thoáng có thể nhìn thấy độ cung vòng eo thon chắc mềm dẻo. Đôi mắt của Thẩm Minh Hiên hơi tối xuống.

Thời điểm đối phương nhìn qua, thực nhanh đem thần sắc thu liễm lại, mở miệng: " Làm phiền cậu."

Ninh Thư thối lui một bước, có chút không được tự nhiên. Hormone trên người nam nhân quá cường đại, đặc biệt là hơi thở mang theo tính xâm lược, giống như vô khổng bất nhập*

* vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng có ( mình cũng không rõ chỗ này nên để nguyên, bạn nào hiểu rõ có thể để lại bình luận giúp mình nhé)

[Edit/ Xuyên nhanh] Bị hắc hóa đại lão chiếm hữuDonde viven las historias. Descúbrelo ahora