22. Khiêu khích

499 36 3
                                    

Trên chiếc bàn đầy rẫy giấy tờ nhìn đến hoa cả mắt nhưng người đàn ông đang xử lí đống ấy còn khiến nhiều người hoa mắt hơn.

Cố Tử Dật ánh mắt hổ phách lạnh lẽo nhìn vào từng hình ảnh trên trang giấy, cái con chữ ' vui vẻ ' làm hắn chướng cả mắt. Hình ảnh cô gái mái tóc nâu dài ngồi trong lòng chàng trai mang mái tóc tím, hai người đều mang vẻ đẹp khuynh đảo nhân gian như cặp tiên đồng ngọc nữ sinh ra là dành cho nhau. Đẹp đến mức chọc mù mắt người nhìn.

Môi mỏng câu lên nụ cười man rợ, gương mặt anh tuấn vặn vẹo tức giận đến đáng sợ. Điếu thuốc trên tay rơi xuống khuôn mặt nam nhân trong ảnh, cháy xém thiêu rụi cả khuôn mặt. Bàn tay thon dài miết mạnh vào góc lửa sắp lan vào khuôn mặt cô gái. Cố Tử Dật nghiêng đầu, mái tóc đỏ rực yêu mị rơi nhẹ vào vầng trán, môi mỏng câu lên nụ cười dịu nhẹ. Hắn tà mị quyến rũ như hồ ly. Ngón tay vuốt nhẹ gương mặt cô gái trong hình như nâng niu yêu chiều cô ấy.

- A Phong, ngươi nói xem Đàn Vị Hi gửi cho ta những thứ này là có ý gì?

Hắn nhẹ giọng như hỏi thật tình nhưng cái ngữ điệu lại vô cùng nhẫn nhịn vốn biết rõ đáp án. Không hiểu sao khi thấy tấm hình này hắn lại không kiểm soát được mà lòng cực kì khó chịu như món đồ mình nhắm tới lại bị người khác để ý.

A Phong cúi người, bàn tay đổ đầy mồ hôi nhìn vị chủ thượng đang ngấm ngầm phát hỏa.

- Thưa chủ thượng, có lẽ hắn định khiêu khích người chăng?

Cố Tử Dật vẫn giữ nụ cười trên môi, ánh mắt hổ phách tối lại hiện ra tia tính toán. Hắn nhớ lại cái buổi gặp mặt đấy mà không để ý bản thân đang tràn ngập phấn khích.

Cô như tiên nữ xa cách lạnh nhạt nhưng đầy dụ hoặc, đẹp đến kinh động lòng người hận không thể đem cô nhốt về làm của riêng. Tiên nữ này không những đẹp mà còn tràn đầy thú vị, đem tâm hắn đêm đó một hồi vui vẻ.

Tuy lúc đầu nghe lời từ chối của cô hắn rất tức giận nhưng ngẫm lại con mồi càng như thế mới càng thú vị.

Hắn chìm đắm trong suy nghĩ của bản thân nào để ý tới đứa em gái đang phát hỏa đứng trước mặt hắn. Cố Ngữ Tịch nghiến răng ken két hận không thể đập ông anh vài phát.

- Anh hai, sao anh lại cấm em gặp chị Kỳ Vân chứ?

Cô bé hét lên nào giống tiểu thư quyền quý kiêu ngạo, ánh mắt cô đối diện với khuôn mặt tỏa hàn khí của hắn. Ánh mắt hổ phách xẹt qua tia cảnh cáo.

Thân thể cô bé có chút run nhẹ trước vị anh hai tàn độc này. Cô bé tuy sợ hãi nhưng vẫn không chịu khuất phục trước  anh. Bởi cô bé biết anh hai đối với cô bé là có bao nhiêu yêu thương.

Từ nhỏ hai người đã sống nương tựa vào nhau. Mẹ cô bé đã giết cha, anh đối với mẹ là sự hận thù cay đắng. Từ đó anh hai luôn luôn căm ghét phụ nữ, luôn lấy phụ nữ ra làm trò tiêu khiển. Nhưng cô bé biết anh hai phải nỗ lực thế nào để đem Cố gia vực dậy trong giới hắc đạo, nhiều vết thương chồng chất lên nhau nhưng chưa bao giờ than với cô bé. Một mình đương đầu bảo bọc cô bé. Đem tất cả mọi thứ tốt nhất cho Cố Ngữ Tịch.

(Np, nữ phụ) Hoa Lay Trước GióWhere stories live. Discover now