Ngoại truyện 2: Ngày thành niên của Cung Viễn Chủy

1K 73 8
                                    

Hôm nay là ngày thành niên của Cung Viễn Chủy.

Ban đầu, Chấp Nhẫn Cung Tử Vũ đã lên kế hoạch tổ chức thật hoành tráng và long trọng cho đệ đệ nhưng vì tên này đã cự tuyệt đủ đường lên Cung Tử Vũ cũng hết cách.

Lễ thành niên long trọng và hoành tráng trở thành bữa tiệc sinh thần bình thường trong bao gia đình giàu có ở nhân gian.

Cung Viễn Chủy không quan tâm lắm đến lễ thành niên này, hắn chỉ quan tâm việc mình đã trở thành một người trưởng thành thực thụ.

Mà khi hắn đã trưởng thành thì các ca ca, cả tỷ tỷ đã thành gia lập thất xong xuôi từ lâu.

Hai nhóc nhà Cung Thượng Giác cũng chẳng mấy mà trưởng thành, Cung Môn sớm hay muộn lại có thêm các thành viên mới.

Cung Môn mấy ngày này đúng là tràn ngập sức sống, nơi đâu cũng nghe tiếng cười nói náo nhiệt.

Nghĩ lại, Cung Viễn Chủy lắc đầu thở dài, tiếp tục ở trong y quán nghiên cứu dược liệu.

Một ngày đối với hắn, vốn nên trôi qua một cách bình thường như thế.

Siêu thuốc mới vừa sắc xong, Cung Viễn Chủy mở nắp, một mùi hương lạ lẫm rất khó ngửi theo làn khói trắng cuồn cuộn lan khắp gian phòng.

Hắn quan sát màu sắc của thuốc trong siêu, lông mày hơi nhướng lên, tay kia lấy ra một lọ thuốc nhỏ, bật nắp, rắc thêm vào trong siêu.

Thấy Cung Viễn Chủy vẫn còn ngồi nghiên cứu thuốc từ sáng sớm, lão thái y khẽ hỏi: "Công tử vẫn đang thực hiện cải tiến độc huyết trà sao?"

Cung Viễn Chủy rũ mắt, thấp giọng đáp: "Ta cần huyết trà có nhiều độc tính hơn nữa."

Độc huyết trà năm đó bị Thượng Quan Thiển trộm đi lại vô tình trở thành công cụ để gián tiếp tiêu diệt Điểm Trúc, Cung Viễn Chủy cũng đã thấy được hiệu quả của loại độc này sau nhiều năm không thử nghiệm. Hắn muốn độc huyết trà mạnh hơn nữa, trở thành kịch độc vượt xa những công thức cũ.

Nhiều năm trôi qua, thiên tài độc dược Cung Viễn Chủy đã sở hữu những loại kịch độc tân tiến bỏ xa những loại độc tầm thường trong thiên hạ.

Thế mới nói rằng, Cung Viễn Chủy là người trẻ duy nhất không nên động vào trong Cung Môn.

Lão thái y vuốt ve chòm râu trước cằm, cười cười nhìn hắn.

"Tiền đồ của Chủy công tử đúng là sẽ rất xán lạn. Biết đâu được, định mệnh của ngài cũng đang tới đó." Nói đoạn, lão thái y ôm bụng cười rời đi.

Cung Viễn Chủy nhíu mày, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, "Lão già này làm sao nữa vậy?"

Một canh giờ sau, Cung Viễn Chủy rời khỏi y quán, trở về Chủy cung.

Nghĩ một lúc, hắn lại xách giỏ lên núi hái thuốc.

"Vân nhị cô nương? Cô làm gì ở đây vậy?"

Cung Viễn Chủy ngạc nhiên khi nhìn thấy Vân Hiểu Tâm cũng xuất hiện ở đây, sau lưng là chiếc giỏ có vẻ đã đầy các loại cây cỏ, trên tay cầm theo dụng cụ dính đầy bùn đất.

Vân Chi VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ