Trang 2 : Công việc bất ngờ

184 42 11
                                    

"Nhanh lên nào anh bạn!!!"

Thiếu nữ nhanh nhạy kéo tay cậu đi, bước chân nhỏ nhắn dẫn đưa nơi diệu kỳ, có thể là vậy...Cả hai dừng bước truớc một nơi được gọi là trụ sở Giữ Gìn Hoà Bình, cậu ngước lên nhìn cái bảng tên, bắt đầu tự hỏi ai lại đặt ra cái tên dở hơi này

Ding Ding....chào mừng trở về tiểu thư Y/N

Khoan...nơi này có cả hệ thống tự động à? Ánh mắt đầy lạ lẫm của cậu làm thiếu nữ bật cười cứ như chưa từng nhìn thấy nơi giông như này bao giờ...Cô kéo tay cậu vào trong, khung cảnh đầy sang trọng xen lẫn vẻ cổ điển xuất hiện, nội thất mang màu sắc đậm tối vừa phải, hoà với tấm thảm cỏ xanh đậm và bức tường màu nâu nhạt tôn lên vẻ cao quý đến bất thường

"Em lại gây rắc rối cho ai nữa à Y/N?"

Chất giọng nam trầm vang lên, sau đó một anh chàng điển trai bước ra, anh ta có mái tóc vàng óng ả buộc nhẹ bằng một sợi dây, trang phục lịch thiệp đầy phong cách quý tộc, khi anh ta bước đến chỗ cậu và thiếu nữ...một cảm giác quê mùa đến khó tả chạy dọc sống lưng cậu, đảo mắt nhìn một vòng...đồ đạc sang trọng...quần áo quý tộc...nhìn lại bản thân mình...như một con người nhà quê lên thành thị

"Rất xin lỗi nếu con bé gây rắc rối cho cậu! Y/N, anh sẽ báo lại chuyện này với chị gái em!"

"Đáng ghét! Em thấy cậu ấy đang tìm việc nên giới thiệu thôi"

Chàng trai nhìn cậu đầy nghi hoặc, giải thích không được lùi cũng không xong, cậu im lặng một lúc lâu, ánh mặt cứ nhìn xuống bên dưới, còn thiếu nữ đó...à tên là Y/N mới đúng! đang mong đợi một câu trả lời hay ho từ phía cậu

"Đúng...em đang tìm việc làm...cô ấy đang giúp em..."

"Đưa hồ sơ đây, anh kiểm tra"

"Dạ..."

Chàng trai nhận lấy hồ sơ rồi quay người vào trong, cậu thở phào một hơi nhẹ, Y/N vỗ vai một cái làm cậu hoảng hốt

"Tôi đã làm gì sai????"

Giọng cậu sợ hãi khiến cô bật cười, phải nói số cô may mắn thật, vớ được ngay trai nhà quê trong sáng đáng yêu...Cô lấy chiếc điện thoại nhỏ trong túi áo, bảo cậu cho xin số điện thoại để liên lạc lẫn nhau, nhưng lại nhận được câu trả lời quá khủng khiếp

"Tôi không có điện thoại..."

"Ehhhhhhhh???"

Cô té ngửa về sau, trai quê này quá đà rồi! Sống kiểu như này không phải quá nhàm chán sao? Rốt cuộc cậu ta sống bao năm qua không Internet vẫn ổn à? Một loạt câu hỏi nhảy điên cuồng trong đầu cô, bất lực đành chia bớt cho cậu một cái dự phòng

"Đây là đồ dự phòng, tớ đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, cứ dùng là được...mà...."

"Hửm?"

"Đừng bảo với tớ là cậu không biết cách dùng nốt nha?"

Đối diện câu hỏi này, cậu gật gù tỏ vẻ mình biết sử dụng nó ̣nhưng trong thân tâm cậu chưa tiếp xúc với thứ này bao giờ...nên có lẽ...ai mà biết! Chàng trai từ từ bước ra, ném lại cho cậu bộ hồ sơ rồi lộ ra vẻ mặt thất thần

(DROP) Hãy để tôi viết nên sự thật! ( CountryHumans) { AllVietNam?}Where stories live. Discover now