Trang 5 : Cách tôi làm! ( P.1 )

159 25 18
                                    

"Dậy đi anh bạn, tớ mang thức ăn đến này"

Tôi choàng tỉnh dậy, xung quanh là mấy người họ đang quay quanh, họ nhìn tôi đầy lo lắng, đặc  biệt là Y/N, cô ấy vẫn cố giấu vẻ hoảng hốt đằng sau gương mặt vui vẻ đó!

"Anh cảm thấy ổn hơi chưa?"

Laos hỏi tôi, tôi chỉ im lặng, không biết nên đáp như nào để cậu nhóc đỡ lo lắng

"Ăn trước đi rồi làm gì làm!"

Cô nói đúng, tôi nên ăn trước thì hơn, lúc đang ăn, tôi bỡ ngỡ nhận ra đây là một căn phòng kì lạ, có vẻ là phòng của con gái, nó mang màu xanh nhạt của bầu trời, nội thất đầy sang trọng nhưng hơi bừa bộn thì phải....Y/N xấu hổ nhìn tôi, vậy ra đây là phòng của cô ấy, sang trọng thật!

"Campuchia đâu?"

Tôi hỏi, Laos chỉ tay về phía hành lang, kể tôi nghe quãng đường cậu Cam đó cõng tôi về đây. Giờ chỉ biết cười thay vì lời cảm ơn, cậu ta bước vào, trách móc tôi với vẻ ngại ngùng kì lạ

"Lần sau ăn uống cho đầy đủ vào, mày mà bệnh thì mệt lắm đấy!"

Nói cũng đúng...nhưng kinh phí của tôi có hạn, không thể ăn uống đầy đủ được

"Hay chú mày bao nuôi luôn cậu ấy đi"

Y/N trêu cậu ta, đáp lại cái giọng đó là hành động quay lưng bỏ chạy, cô ấy cười như được mùa, hết cách! Xử lí xong bữa ăn, tôi vội cám ơn cô ấy và hứa sẽ trả khi có cơ hội, Y/N bảo đấy không cần trả vì cô dư tiền. 

"Đúng là tiểu thư..."

Tôi nói nhỏ trong lòng mình, thật ước được như cô, vô lo vô nghĩ. 

"Ăn xong rồi thì đi làm việc thôi!!!"

.......

Chúng tôi đặt chân đến nơi hiện trường, nơi này đầy những dãy băng của cảnh sát, nhưng sao nó vắng lặng quá...tôi có dự cảm không lành! Liệu đây có đơn giản là vụ tự sát? Đống suy nghĩ nhưng dây điện rối nằm trong đầu tôi, quan sát xung quanh xem, có lẽ tôi sẽ tìm được cái gì đó. Ngoại trừ thân thể nạn nhân đang nằm trên sàn, mọi thứ trong phòng vẫn bình thường và không hề có tác động gì cả. Khi cuối xuống gầm tủ, tôi tìm thấy một vài tấm ảnh của một ai đó, trên tấm ảnh khắc chữ 'My Love' , tôi đưa tấm ảnh cho Y/N xem, cô ấy lộ ra vẻ xanh xao như đang kinh tởm người trong ảnh

"Kẹp nó vào sổ điều tra đi, tớ không muốn thấy mặt anh ta chút nào!"

'Anh ta'? Ai cơ? Bỏ đi, tôi phải tập trung vào chuyện chính, khi tôi kiểm tra máy tính, liền phát hiện một vài đoạn tin nhắn của nạn nhân với bạn thân, trên đó cho thấy sự tuyệt vọng của nạn nhân với cuộc sống này, kì lạ....tôi xem lại đống tin nhắn kỳ trước, phát hiện nó đã bị xoá vào đêm hôm qua, ghi chép việc này vào sổ xem. Khi đang bận xem xét gì đó, tôi nghe thấy giọng ai đó hét lên để cảnh cáo Y/N

"Này, không được động chạm tuỳ tiện vào thân xác người khác"

Tôi ngoảnh lại nhìn, một anh chàng ăn mặc giống pháp y xuất hiện, nắm chặt tay cô ấy, tôi liếc nhìn Laos, cậu nhóc chui vào một góc run rẩy, hết thuốc chữa...kiểu này ai thèm cưới. Tôi vội nhảy ra giúp cô ấy, ánh mắt cứ nhìn chăm chăm vào con người lạ mặt kia

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Dec 08, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

(DROP) Hãy để tôi viết nên sự thật! ( CountryHumans) { AllVietNam?}Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ