Chương 38: KHỦNG HOẢNG VÀ THAY ĐỔI VẪN CÒN DAI DẲNG

74 3 0
                                    

Chương 38: KHỦNG HOẢNG VÀ THAY ĐỔI VẪN CÒN DAI DẲNG

Trong truyền thuyết về Đại Hoang có năm thánh địa. Ngọc Sơn nơi tụ tập linh khí đất trời, tồn tại độc lập tách biệt với đời và không bao giờ tham gia vào các cuộc tranh chấp bên ngoài. Nơi cực bắc Bắc Minh là nơi lạnh giá nhất, nơi tạo nên và nuôi dưỡng băng tinh thuần khiết nhất. Nơi tận cùng phía nam Nam Minh. Hai đầu Nam Minh và Bắc Minh được cho là nơi tận cùng của trời và đất. Từ thời xa xưa không ai biết tại sao một ở phương nam xa xôi và một ở ở phương bắc xa xôi, nhưng Nam Bắc coi như một.
Phía đông là Thang Cốc nơi mặt trời mọc và Ngu Uyên phía tây của cực tây nơi mặt trời lặn....

Mặt trời mỗi ngày đều mọc từ Thang Cốc và lặn ở Ngu Uyên. Giống như hai cực âm dương, Thang Cốc trong sáng và thuần khiết, mọi thứ đen tối đều sẽ tiêu tan dưới ánh dương rực rỡ. Nước ở Thang Cốc là nguồn nước thanh khiết nhất, trong lành nhất, không chứa bất cứ tạp chất nào. Vì vậy, dù là thứ gì đi nữa, nếu được gột rửa dưới tẩy trôi với nước Thang Cốc.
Trong khi đó Ngu Uyên lại cực kỳ đen tối và nguy hiểm nhất, bên dưới Ngu Uyên là dòng nước đen đáng sợ cùng sương mù đen cuồn cuộn bên trên, không có bất kỳ sinh vật nào có thể sống sót. Bên dưới Ngu Uyên chứa đựng sức mạnh to lớn hủy diệt sinh mệnh mà dù là thần tộc hay yêu quái đều không thể mạo phạm.

Cao Tân đóng quân ở phía đông, canh giữ Thang Cốc, nơi mặt trời mọc. Còn Ngu Uyên ở phía tây thì sao? Ngu Uyên nằm ở cực Tây Đại Hoang, từ Ngu Uyên nhìn về phía nam là Hiên Viên, xa về phía bắc là Ngọc Sơn, phía tây là Trung Nguyên, không có bất kỳ ai dám đến đó, và tự nhiên cũng không cần ai ở đó để canh giữ.

......

Giống như mọi ngày mặt trời mọc hướng đông ở Thang Cốc và lặn hướng tây ở Ngu Uyên.
Hôm nay, ánh mặt trời tráng lệ vẫn đang từ từ mọc lên, và những đám mây đang trôi nổi trên bầu trời lúc bình minh như những sợi chỉ vàng.

Nhưng những người trẻ tuổi trong cung Tử Kim đều có vẻ mặt nghiêm nghị, ngay cả làn gió buổi sáng đầu hè cũng không thể thổi bay đi nỗi bi ai bị đè nén trong cung.

Vào đầu xuân, Hiên Viên Thương Lâm đã tập hợp người ở Trạch Châu và thanh lọc các dòng tộc, nhiều dòng tộc không chấp thuận trở thành bề tôi của hắn để tùy ý hắn sai sử và những người không muốn mất đi sự chính trực của họ không quy thuận hắn đã bị hắn đầu độc giết chết. Và một tin mật được truyền tới, Thần Nông quân đã giải tán gần vạn người, mặc dù những người đó đã đi theo Thần Nông quân hàng, nhưng họ đều đến từ Trung Nguyên, có cội nguồn gốc rễ ở Trung Nguyên, người thân họ hàng dòng tộc của họ đều đang ở Trung Nguyên, khi dòng tộc của họ gặp khó khăn, người thân họ hàng đang đứng trước nanh vuốt đc ác của Thương Lâm, Cộng Công thực sự đã cho phép họ xuống núi để giúp người Trung Nguyên chống lại Thương Lâm.

Chuyên Húc thở dài: “Đáng tiếc địa vị trái ngược nhau, nếu không nhân vật như Cộng Công tướng quân nhất định là một trụ cột chấn hưng đất nước.”

Phong Long và Đồ Sơn Cảnh không nói gì. Không giống như Chuyên Húc, họ đã gặp tướng quân Cộng Công khi còn nhỏ, ngay cả tên "Cảnh" của Đồ Sơn Cảnh cũng xuất phát từ ngòi bút của tướng quân Cộng Công. Khi đó, vẫn còn là ba vương quốc Thần Nông, Hiên Viên và Cao Tân, Trung Nguyên vẫn là lãnh thổ của Thần Nông, mối quan hệ giữa hoàng gia và gia tộc rất chặt chẽ, con cháu của những gia tộc này đều quen thuộc với các vị tướng của Thần Nông.

HUYỄN MỘNG THÀNH CHÂN (Đã Hoàn)Where stories live. Discover now