Chương 5 - Tất cả đàn ông ngoại trừ tôi đều có thể là người xấu

91 4 0
                                    

Cô bé, bất cứ người đàn ông nào ngoài anh cũng có thể là người xấu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chỉ chớp mắt đã qua hai tuần, mỗi ngày anh lặng lẽ đi cùng Tỏa Tỏa trên con đường tới lui mỗi ngày của cô, nghĩ thầm, nếu có thể nhìn cô chậm rãi lớn lên như vậy, cũng là một chuyện may mắn.

Thời học sinh Tỏa Tỏa, giống như người bên ngoài khô khan hời hợt, nhưng tuyệt đối không thiếu người theo đuổi.

Cô ấy là loại cô gái xinh đẹp, có khí chất đặc biệt, mặc đồng phục học sinh mang giày vải bạt vào, khuôn mặt không trang điểm, ranh mãnh và dễ thương như tiểu hồ ly.

Trong lúc vô tình hay cố ý, cô cũng chú ý tới người đàn ông tên Diệp Cẩn Ngôn kia, thời gian dài sẽ xuất hiện xung quanh cô.

Thỉnh thoảng anh bởi vì công việc mà không xuất hiện, cô còn nhìn xung quanh tìm anh. Nhưng khi anh ở đây, cô phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Về sau nhắc lại chuyện này, Diệp Cẩn Ngôn luôn nhéo mũi, gọi cô là tiểu hồ ly.

Ngày hôm nay, anh mở vài cuộc họp, mà khi không gặp được cô, anh vẫn luôn nghĩ về cô, anh không khỏi cảm thấy khó chịu, dù sao anh cũng là một người đàn ông đã sống được 50 năm,anh làm sao có thể không chịu nổi tương tư như vậy.

Đi tới dưới lầu nhà Tỏa Tỏa, liền nhìn thấy nha đầu kia kéo cánh tay một người đàn ông trung niên, làm nũng gọi ba, Diệp Cẩn Ngôn chưa từng thấy qua Chu Tỏa Tỏa như vậy.

Anh gọi một phần xíu mại ở nhà hàng nhỏ gần nhà cô, chậm rãi ăn.

Sau khi cắn một miếng xíu mại xuống bụng,vị giác của anh bị kích thích, anh không khỏi nhớ lại quá khứ, nghĩ đến miệng cô gái dễ thương đang phồng lên với xíu mại. Ngồi trên ghế, ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lại hồi tưởng lại lúc trước ở Tinh Ngôn hội đồng quản trị, những lời buộc tội của những kẻ có lòng bẩn thỉu đối với cô, anh lập tức lạnh sống lưng, anh yêu cô đến nhường nào, trân trọng cô không dám bước lên, nhưng có người vẫn tạt nước bẩn vào người cô.

Nhưng bây giờ, chưa kể cô vẫn còn là thiếu nữ, anh sợ sự xuất hiện của mình sẽ làm gián đoạn thời gian của cô. Nhưng từ bỏ? Sẽ không bao giờ.

Lúc trước ở trước mộ Tỏa Tỏa, anh đã hứa hẹn: "Gặp lại, quyết không phụ em."

Tình yêu của anh đối với cô, ở trong lòng kéo lưới, dệt thành tấm vải trong trái tim anh, phức tạp đến mức anh không thể buông bỏ.

Bóng dáng ngoài cửa sổ cắt đứt suy nghĩ của anh, tiểu cô nương vẫn ôm cánh tay của người đàn ông, nhưng vẻ mặt không còn sống động như trước. Diệp Cẩn Ngôn gọi nhân viên phục vụ trả tiền xong, liền đứng dậy đi ra ngoài.

Dưới ánh đèn đường cách đó không xa, cô bé ôm cha, rồi một tay chắp sau lưng, tay kia vẫy tay chào bố. Người đàn ông đi rồi, Tỏa Tỏa đứng tại chỗ, thật lâu không nhúc nhích một bước.

Tỏa Tỏa đương nhiên rất khổ sở, cha cô, người mà cô đã không gặp trong một năm, lại chỉ cùng nàng ăn một bữa cơm tối, liền muốn rời đi. Sau khi từ biệt cha, ủy khuất cùng lưu luyến của nàng trong nháy mắt xông lên đầu, mà những thứ này đều là không muốn để cho gia đình cậu nhìn thấy.

TẠM BIỆT, XIN CHÀO CÔ GÁI CỦA TÔIWhere stories live. Discover now