Xuyên Không

443 43 2
                                    

"Quân ngụy quốc, các ngươi đã không còn đường lui nữa rồi, mau ra lệnh cho binh lính bỏ vũ khí đầu hàng, để không thêm nhiều người chết nữa"

Một cô gái mang trên người áo giáp sắt, máu dính đầy trên người, đang chỉa mũi kiếm vào cổ người đàn ông bên địch.

"Trân Ni, có giỏi thì mau xuống tay, chúng ta là chết oanh liệt còn hơn chịu nhục dưới chân ngươi"

Hắn kiên cường hét lớn, là là chết nơi xa trường, còn hơn đầu hàng dưới tay một nữ nhân, hắn vừa nói dứt câu, Trân Ni đã không khoan nhượng một kiếm xẹt qua cổ hắn, hắn ngục ngã xuống chân nàng, binh lính của hắn ta thấy tướng quân mình đã chết, bọn họ không ngu gì chiến đấu tiếp tục để thiệt hại thương vong, vạn người hay tin điều lần lượt dừng tay bỏ binh khí xuống đầu hàng chịu bại trận.

"Thắng rồi, chúng ta thắng rùi, hú oaaaaaaa" bên phe của Trân Ni thấy thắng, liền giơ tay lên hét to rào rú ăn mừng chiến thắng.

"Tướng quân Trân Ni....tướng quân Trân Ni" lính của cô hò hét tên cô trên chiến trường, dấu hiệu thêm một chiến thắng vẻ vang.

Trở về thành, binh lính còn khỏe mạnh thì đốt lửa ăn mừng, còn nhưng binh lính bị thương đang được điều trị nghỉ ngơi, sau chiến thắng Trân Ni dẫn theo người trở về kinh thành để bẩm báo, mình đã dẹp loạn thành công.

Vài ngày đi đường, người dân được báo tin nàng lại chiến thắng, nên nhà nhà ai ai cũng ra ngoài đường đón nàng trở về.

Tiếp theo Trân Ni cưỡi ngựa vào cung, tới bật thang cô leo xuống ngựa cỡi mũ ra cầm bên tay đi lên triều diện kiến hoàng thượng, nữa đường thì có nhiều lính canh nhào ra cầm vũ khí bao vây lấy nàng, Trân Ni không biết chuyện gì đứng im khó hiểu, đón tiếp nàng chiến thắng trở về theo kiểu gì đây, phía trên hoàng đế bước ra cùng các đại thần.

"Hoàng thượng, đây là chuyện gì" Trân Ni nhìn lên hỏi ông.

"Tên tướng quân phản quốc kia, ngươi đừng giả vờ nữa, chúng ta đã biết ngươi đang muốn lật đổ đế quốc này rồi" Hoàng thượng chỉ vào Trân Ni nói.

"Bẩm thần không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thần một lòng gì nước vì dân, tận tụy với ngài, xin đừng nghe những kẻ muốn hãm hại thần, mà trách oan cho thần" Trân Ni quỳ một chân xuống cung kính tâu bẩm

Gia cảnh nhà nàng vô phúc, cha mẹ sinh con ra chỉ toàn là con gái, cha nàng là một tướng quân lại không có người nối dỗi, nên nàng hy sinh bản thân mình ra nơi chiến trường đánh giặc ngoại xăm, bảo vệ lãnh thổ không màng sống chết, ngày nay ép nàng mang danh ý định lật đổ đế quốc, thật oan cho nàng quá.

"Ngươi đừng chối nữa, bằng chứng ta đã thu thập đầy đủ, ngày hôm nay ta chỉ bang tội chết mình ngươi, là đã báo ân công lao ngươi ra chiến trường, còn cha mẹ ngươi ta sẽ tha thứ bang cho họ còn đường sống, thu lại gia sản trả về vùng quê sinh sống"

Trân Ni mắt ngấn lệ nhìn hoàng thượng, ngay cả minh oan nàng cũng không mở lời bào chữa, đã vội bang tội chết cho nàng, Trân Ni không biết ai hãm hại mình, nhưng bây giờ nếu nàng chống trả sẽ tự mình nhận danh phản quốc, nàng càng không có đường nào lui.

Vợ Tôi Là Tướng Quân ⋈ JENSOONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ