Chap 21

3.8K 231 33
                                    

Đã một tuần trôi qua,

Tình trạng của Jungkook vẫn không khá lên được chút nào...

Các anh thì lo lắng cho cậu, cứ phải trông chừng cậu vì sợ cậu nghĩ quẩn làm điều dại dột...

Còn cậu vẫn chưa thể chấp nhận được đôi chân không còn chút cảm giác nào...

Cậu đã nhiều lần cố gắng đứng lên nhưng tất cả đều thất bại...

.

.

.

Cậu chả buồn ăn uống, bây giờ cậu cũng chỉ có thể nhờ vào các bác sĩ và các anh mới có thể thay quần áo làm vệ sinh cá nhân,... Nhiều lúc cậu cảm thấy bản thân cậu thật thừa thải nên chết đi cho rồi, sống chỉ tổ thêm chật đất mà thôi...

.

.

.

- Jungkook à! Tụi anh vào được không? - Tiếng các anh vọng từ ngoài cửa.

- À... Vâng! Các anh cứ vào đi! - Cậu vội nhanh tay quẹt những giọt nước mắt và lên tiếng trả lời.

.

- Bảo bối à! Em mau uống thuốc đi rồi còn ăn nữa dạo này anh chả thấy em ăn cái gì hết. - Jin xót xa nhìn cậu nói.

- Dạ! - Cậu ngoan ngoãn vịnh vào người Taehyung mới có thể ngồi dậy được.

- Ngoan lắm bảo bối! - Yoongi xoa đầu cậu.

.

.

Sau khi cậu ăn xong các anh bế cậu lên chiếc xe lăn, và đẩy cậu ra ngoài cho cậu hít thở không khí trong lành...

- Em đã thấy khoẻ hơn chưa? - Namjoon ân cần hỏi.

- Em đỡ nhiều rồi. - Cậu nói.

- Ở trong phòng riếc cũng ngột ngạt, vậy nên mỗi ngày tụi anh sẽ đưa em đi lòng vòng để hít thở khí trời cho khuây khoả chịu không nè? _ J-Hope vuốt má cậu.

- Dạ... - Cậu gật nhẹ.

.

- Kookie à! Em đừng giận bọn anh nữa được không? Em cứ lạnh nhạt như vậy tụi anh đau lắm đó! - Jimin mặt ủ rũ nói.

- Em đâu có giận các anh đâu! Các anh hiểu lầm rồi, em chỉ hơi mệt thôi đó mà! - Cậu vội xua tay nói.

- Nghe em nói như vậy là tụi anh thấy yên tâm rồi. - Taehyung nhéo nhẹ má cậu.

.

- Các anh à! Có phải hiện tại nhìn em rất giống một kẻ vô dụng đúng không? Đôi chân của em chả còn tí cảm giác nào cả, ngay cả nhúc nhích một ngón chân mà em cũng không thể,... - Cậu tự cười bản thân mình vừa nói.

- Bảo bối à! - Các anh bỗng kêu lên, thấy cậu như vậy các anh cảm thấy càng đau lòng hơn.

- Bây giờ đến việc đi lại cũng phải nhờ chiếc xe lăn này, phải nhờ các anh đẩy... Đến việc thay quần áo, làm vệ sinh cũng là do các anh giúp em... Có phải em đã quá vô dụng rồi không? - Cậu nói mắt bắt đầu rưng rưng.

Allkook • Only In My Heart •Where stories live. Discover now