4. Lost on you

461 33 5
                                    

Sau bữa tiệc kia, Seung Hyun còn nghĩ mình yên thân rồi.

Đúng là cậu đã lấy được không ít thiện cảm của đa số mọi người trong công ty, các văn bản đưa lên cũng chỉn chu hơn và thái độ cũng khác hẳn. Không chỉ với cậu mà với thư ký chính nữa.

Nhưng mấy ông sếp lại khoái cậu, và sự việc bắt nguồn từ việc ông sếp kho - người nghĩ rằng bản thân mình thân thiết hơn cả với Seung Hyun, ông gọi cho cậu trong một buổi chiều, nói rằng cậu có thể cùng ông đến một buổi tiệc khách hàng được không

"Chủ yếu là ăn uống và làm họ vui thôi"- ông nói -"Cái cậu mà uống giỏi nhất ở phòng tôi thì vợ đẻ rồi, nên chúng tôi thiếu một chân"

Seung Hyun nghe là hiểu, cậu bảo

"Sáng mai tôi vẫn phải đến trường học"

"Vậy thì về sớm, đâu có bắt cậu ở lại muộn đâu. Cái chính là làm khách vui với tạo không khí ban đầu thôi"

Seung Hyun suy nghĩ một chút, cũng đồng ý. Cậu nói trước với Ji Yong rồi chiều tối đi với đội kho. Anh không muốn cậu uống nhiều, nhưng Seung Hyun cũng đã 23 tuổi rồi, còn từng làm ở quán bar, có gì mà lo chứ?

Đến tối hôm đó, đồng nghiệp đưa cậu về, Seung Hyun vẫn đi đứng vững về nhà, người toàn mùi rượu. Cậu đi ngang qua phòng khách, thấy anh còn đang xem tivi, vừa chào vừa lên tầng

"Đã bảo uống ít thôi mà sao uống nhiều thế?"

"Uống ít mà"- cậu nói, nhưng rồi bước hụt chân, ngã đập xuống cầu thang. Ji Yong lập tức lao đến, vừa đỡ cậu vừa mắng

"Mai còn đi học mà uống thế này thì thế nào?"

"Thì vẫn đi học là được chứ gì"- cậu vừa xoa trán, vừa dựa vào người anh đi lên tầng. Ji Yong để cậu nằm xuống, rồi xuống bếp tìm mấy chai giải rượu trong tủ.

Đi lên phòng đã thấy cậu lết vào nhà tắm

"Nôn hả?"- anh hỏi

"Không nôn được"- cậu xoa ngực

"Vậy về phòng đi"- anh vừa giơ tay ra, cậu đã gạt đi

"Tôi tắm đã, không tắm không chịu được"

Ji Yong xả nước cho cậu xong, hỏi có cần anh giúp không, nhưng Seung Hyun phẩy tay, anh bỏ ra ngoài, cầm chai nước giải rượu để ở bàn ngủ của cậu. Rồi lại nhớ ra thằng bé hình như không mang quần áo vào, liền mở tủ quần áo tìm đồ cho cậu.

Quần áo của thằng bé đều là hàng rẻ tiền, đồ ở nhà cũng như đồ đi chơi, áo dày dã man. Chỉ có mấy cái áo ba lỗ là đủ mát mẻ, thoải mái để mặc đi ngủ, với quần đùi cộc. Còn có cả quần con nữa.

Đằng nào cậu cũng đang tắm, anh biết thế, nhưng vẫn ngó ra cửa để xem có bị ai bắt quả tang không. Rồi lại sờ sờ quần của cậu.

Dù là quần lót thì hàng rẻ tiền cũng đúng là không bằng đồ xịn. Chất liệu này sẽ làm bí hơi, dày một cục, nếu sờ sẽ không thích. Tựu dưng một hình ảnh thoáng vụt qua đầu anh, bàn tay Ji Yong bóp lấy cái mông tròn tròn, mềm mại qua lớp vải quần lót, rồi lại đến hình ảnh tay anh luồn vào cái quần đó đó.

Nyongtory- Fallen AngelsWhere stories live. Discover now