Chương 31: MỘT KHÔNG LÀM, HAI KHÔNG NGHỈ

1.2K 39 18
                                    


          Cũng không biết Mục Lưu Nguyệt thấp giọng nói những gì, chỉ thấy Trường Bình công chúa cùng Bắc Cung đại nhân cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng, ngay sau đó Bắc Cung đại nhân liền giơ ngón tay cái lên, "Tuyệt vời! Mục Đại tiểu thư quả nhiên là một người thông minh!"

" Được, Lưu Nguyệt, sau khi chuyện thành công, nhất định trọng thưởng!" trong con ngươi của Trường Bình công chúa liên tục cười thâm hiểm, lập tức liền phân phó Bắc Cung Hà Trạch đi chuẩn bị.

Hàn Vân Tịch, lần này không thể không giết ngươi!

Hàn Vân Tịch lo lắng chờ một chút tới giờ ngọ, nhưng từ đầu đến cuối không đợi được tin tức của Mục Thanh Vũ.

Lúc này, trời đều đã tối.

Lại một ngày trôi qua, ngày mai là kỳ hạn chót, nàng cũng sắp nghĩ rằng Cố Bắc Nguyệt đã lấy được máu đang trên đường đi tới.

Nhưng là, cho đến tận bữa tối, một dược đồng quèn mới tới, mang tới thuốc nước đặc chế để chống lạnh, Hàn Vân Tịch uống một ngụm cũng biết là do Cố Bắc Nguyệt nấu, trong lòng nàng ấm áp, Cố Bắc Nguyệt này thật là một người chu đáo.

"Tình hình bên phía Thiếu tướng quân thế nào rồi?" Hàn Vân Tịch thấp giọng hỏi.

Dược đồng quèn lắc đầu một cái, "Tần Vương phi, hôm nay cha người đã tới, đi ngay sau đó, Cố thái y vẫn trông nom Thiếu tướng quân, nửa bước đều không rời đi."

"Hàn Tòng An? Ông ta nói gì sao?" Hàn Vân Tịch không quan tâm tới người kia, nàng có chút khẩn trương, toàn bộ người trong kinh thành đều biết Hàn Tòng An là con chó của Thái hậu.

"Tiểu nhân cũng không biết, Vương phi nương nương, nhân lúc còn nóng mau uống đi."

Dược đồng quèn cũng không thể đợi quá lâu, Hàn Vân Tịch một bên uống canh, hắn một bên thấp giọng nói, "Hàn thần y không chẩn đoán được tới, Mục Đại tướng quân nổi giận, Cố thái y là ký sinh tử trạng, Mục Đại tướng quân mới để cho hắn ở lại."

Vừa nghe lời này, lòng của Hàn Vân Tịch chợt ngẩn ra, ngay sau đó cũng không biết tại sao hốc mắt liền ê ẩm.

"Vương phi nương nương, Cố thái y sai tiểu nhân chuyển lời tới người, nói là người hãy buông lỏng tâm trạng, chớ lo lắng quá, bảo người tự bảo trọng chờ ngài ấy tới."

Trong đầu Hàn Vân Tịch không tự chủ hiện ra ánh mắt ôn nhu như nước kia của Cố Bắc Nguyệt, nóng nảy phiền não trong lòng lại vô tình an tĩnh trở lại, Cố Bắc Nguyệt, tối nay, ngươi có đến không?

Một đêm này, Hàn Vân Tịch làm sao ngủ?

Đã nửa đêm canh ba, ánh mắt còn mở thật lớn, nàng tin phán đoán lần này của mình sẽ không sai, chính là tối nay hoặc là ngày mai, một đêm một ngày, số mạng của nàng và Mục Thanh Vũ sẽ được xét xử.

Cố Bắc Nguyệt là hy vọng duy nhất của bọn họ, chỉ hy vọng Cố Bắc Nguyệt không xảy ra chuyện gì.

Hàn Vân Tịch chờ đợi, rốt cuộc thời điểm trên trời sáng rỡ, bên ngoài phòng giam truyền đến tiếng động lạ, nghe được tiếng bước chân vô cùng khẩn cấp.

Thiên Tài Tiểu Độc PhiWhere stories live. Discover now