Chương hai mươi bảy: Bạc thưởng.

2.3K 122 17
                                    

Trải qua một đêm kinh hoàng nằm trốn dưới gầm giường bởi không chắc chắn được hai tên lạ mặt kia có còn quay lại kiểm tra Trần A Nam nữa hay không, hậu quả chính là sáng hôm sau dưới mắt nàng hoàn toàn tối màu, thân người vốn đã là kẻ mang bệnh nay càng vì thế mà tiều tụy.

Đến khi thấy được vài tia nắng len vào phòng, bên tai cũng nghe phong phanh tiếng người quét dọn bên ngoài, thần kinh A Nam mới hoàn toàn giãn ra.

Hai nha hoàn ở bên ngoài, một người quét sân thì người còn lại phải vào bên trong phòng kiểm tra lò sưởi, kiểm tra tình hình của Trần cô nương để mà đi báo lại với Dật nhị thiếu.

Lúc nàng ta mở cửa bước vào, chính là bị dọa đến thét lên.

Bởi cảnh tượng A Nam cả một đêm nằm dưới gầm giường khiến cho xiêm y trắng nhiễm bẩn, đầu tóc bù xù, chật vật bò ra ngoài, hoàn toàn là cảnh tượng có thể tạo sự kinh hoàng cho người khác.

" Đừng ồn, là ta."

A Nam chật vật bò ra, âm thanh qua một đêm cũng trở nên có chút khàn.

"Trần____Trần cô nương?"

Nha hoàn bị nàng hù sợ, hai chân nhũn ngồi ra sàn, sau đó mới lấy lại ý thức chạy tới, vội đỡ Trần A Nam lên giường.

"Cô nương__ nàng đây là có chuyện gì? Quần áo bẩn cả rồi___ cô nương còn đang bệnh đó."

"Cái này ta phải hỏi các ngươi, đêm qua vì sao không có ai ở biệt viện này?"

"Đêm qua sao? Đêm qua phía tổng quản có triệu hồi tất cả nô tài trong phủ để trao bạc thưởng, vì đông người nên tới gần sáng mới tới phiên bọn em nhận bạc nên về trễ____"

"Bạc thưởng?"

"Vâng."

Trần A Nam mi tâm lập tức liền nhăn lại, chưa kịp để nàng suy nghĩ sâu xa, đã nghe thấy người bên cạnh khẽ cảm thán.

"Trước giờ vốn không có bạc thưởng, vậy mà đêm qua lại có, thật sự rất may mắn!"

Trần A Nam khẽ hạ mi mắt, theo cử chỉ của nha hoàn nằm lại lên giường, sợ nàng ta thấy được vết lõm trên giường lại ba hoa, lập tức lấy thân người che lại, sau đó như có như không nương theo nàng ta khẽ hỏi.

"Dật phủ chưa bao giờ phát bạc thưởng cho nô tài?"

"Hình như không phải____ những dịp như Tết Nguyên Tiêu chúng em đều được nhận, phải rồi cô nương có muốn rửa người hay không?"

"Được, em giúp ta chuẩn bị đi."

Trần A Nam gật đầu, sau khi bên tai vang lên âm thanh đóng cửa, bước chân ra ngoài của nha hoàn, nàng lập tức mở mắt suy tư.

Dựa theo như kiếp trước, lúc nàng bước vào Dật phủ, đúng là rất ít khi có cảnh phát bạc thưởng, chỉ duy nhất ngày Tết là sẽ phát chút ít cho bọn họ mà thôi. Nhưng nếu có phát, cũng sẽ là bảo họ đi từng ban, hôm nay ban này tới thưởng ngày mai tới phiên ban khác, như vậy mới đủ người phục vụ đúng lúc cho chủ tử. Còn chuyện một đêm triệu tập tất cả nô tài phát bạc, mà lại không phải dịp quan trọng gì. Kết hợp với cảnh tượng đêm qua.

[Tạm Drop The Beat, Trùng sinh, Cổ đại]VƯƠNG PHI A NAMWhere stories live. Discover now