23

6.2K 468 12
                                    

Mỗi ngày buổi sáng, Ân Bạch Thần đều phải cấp Sơ Linh Thú uy thảo đầu tiên, lại đi gọi Lê Dân rời giường.
Sau đó, y lại bị nam nhân phạt đi Tư Quá Tuyền.

Ân Bạch Thần nhìn Lê Dân cố ý ngồi trong đình Tư Quá Tuyền trêu đùa Sơ Linh Thú, y thật không rõ Đại sư huynh y nghĩ gì .
Vì cái gì chính y cũng nhìn không ra?

Trong mắt người khác nam nhân nhìn có vẻ cao lanh nhưng thật ra là kẻ nhân cách phân liệt, có lúc cùng y bình thường nói chuyện, có đôi khi liền mạc danh kỳ diệu mà phạt y, vấn đề là nam nhân thực thích nhìn bộ dáng bị phạt của y, thậm chí từ khuân mặt vô biểu tình của hắn thấy được bộ dạng rất sung sướng.
Chẳng lẽ, nam nhân có đam mê tương đối đặc thù?

Ân Bạch Thần nhìn khuân mặt không biểu tình của Lê Dân, Lê Dân không có để ý đến y, chỉ toàn tâm toàn ý mà uy hai tiểu Sơ Linh Thú.

Lê Dân hoàn toàn phun tào vì cái gì hai con vật này ăn nhiều như vậy, nhìn chúng nó vẫn luôn ăn không nghỉ, ngủ cũng không ngừng, nháo cũng không ngừng, Lê Dân tỏ vẻ ghen tị hâm mộ hận.

Nhắc đến, hắn cũng hảo đói.
Ngạch, chẳng lẽ lại quên ăn cơm ?
Lê Dân vuốt dạ dày ẩn ẩn đau, giống như buổi sáng có uống cháo, sau đó...

Hảo đói a, Lê Dân đầy mặt oán niệm, nữ chủ, ngươi mau trở lại đi.
"Bạch Thần, nấu cơm cho ta đi."
Lê Dân vẻ mặt chân thành mà nhìn Ân Bạch Thần đả tọa trong Tư Quá Tuyền, ánh mắt u oán.
Ân Bạch Thần:... Ân
Chờ Ân Bạch Thần làm xong, Lê Dân đã đau đến sắc mặt trắng bệch .
Ân Bạch Thần dọn cơm lên bàn, nhìn Lê Dân lo lắng.
"Đại sư huynh, ngươi làm sao vậy?"
Lê Dân trên trán toàn mồ hôi lạnh, hắn ngẩng đầu lãnh đạm mà quét Ân Bạch Thần liếc mắt một cái, thở hổn hển mấy hơi, mới nói:
"Ta chết đói."
Ân Bạch Thần: Đại sư huynh, hình tượng cao quý lãnh diễm đâu.
Lê Dân:(diện than mặt) không cần ngươi quản.
Chờ Lê Dân thoải mái uống nước ấm, từ từ ăn giờ cơm, một bên Ân Bạch Thần cảm thấy được miệng vết thương trên tay có chút phát đau, nấu cơm không cẩn thận bị phỏng tay. Bất quá tu luyện đến sau huyền giai, là có thể không cần ăn cơm, vì cái gì nam nhân còn sẽ đói đến dạ dày đau?
Thật sự là kì quái .
"Về sau Vân Hinh không ở, ngươi liền nấu cơm cho ta , ân, một ngày ba bữa."
Ân, hương vị còn có thể, bất quá làm hắn đợi lâu như vậy, có phải hay không muốn bị phạt đi Tư Quá Tuyền ?

Lê Dân ăn xong sau nhàn không có việc gì làm, nhìn Ân Bạch Thần ánh mắt phát ra lục sắc quang.
Ân Bạch Thần:...
Nghĩ, mỗi ngày tra tấn một lần là được rồi , hắn còn không có táng tận lương tâm đến thế, Lê Dân thỏa mãn mà dẫn dắt tiểu đuôi Ân Bạch Thần nơi nơi đi, sau khi ăn xong tản bộ vẫn là phải có .

Ân Bạch Thần đang suy xét nên hay không giết chết người này, gần đây vài ngày y đều không có hảo hảo tu luyện .

Đang nghĩ ngợi tới khả năng làm chuyện này , Ân Bạch Thần liền đâm vào lưng Lê Dân , Lê Dân xoay người lại, nhìn chằm chằm Ân Bạch Thần.
"Đại sư huynh, ta không phải..." Cố ý .
Ân Bạch Thần cung kính về phía Lê Dân giải thích, Lê Dân không có quản y.
"Đi, thu thập hành lý, chúng ta xuống núi."
Chờ nữ chủ từ Kim đạo quan đi ra, hắn liền mốc meo , mặc dù có nam chủ bị hắn tra tấn, chính là nghĩ biện pháp gây sức ép cũng muốn phế não tế bào a, cái gì quét tước phòng, trảo chim nhỏ, so với nam chủ lớn lên sắp trở nên suất a, vẫn là nữ chủ muốn đáng yêu.
Còn không bằng hạ linh giới đi cầu Trú Nhan Đan.
Đã tính toán tốt Lê Dân bỏ lại câu nói liền trở về ngồi chờ Ân Bạch Thần thu thập đồ vật, chuẩn bị xuất phát.

(Edit) Nam Chủ Ngươi Không Thể Hắc HóaWhere stories live. Discover now