☆Chương 100: Trọn vẹn

11.8K 790 37
                                    

Nghe được mẫu phi gọi mình, Triệu Tử Nghiễn thoáng chốc liền hiểu rõ: "Mẫu phi là muốn hỏi Khanh nhi sao?"

Ôn Như Ngôn vẻ mặt có chút bối rối, nhưng cũng có chút thấp thỏm không yên, cẩn thận từng li từng tí nói: "Trước đây Phòng Đạo Hải cũng nói qua với mẫu phi chuyện của các con. Mẫu phi không phải muốn ngăn cản, ta chỉ là lo lắng, con hôm nay thân phận đặc thù, hai con đều là cô nương gia, con thật sự muốn lựa chọn cùng nàng bên nhau cả đời sao?"

Ôn Như Ngôn tuy không quá thấu hiểu loại tình cảm này, nhưng nàng cũng không phải những người tự cho mình là đúng kia, không hiểu liền không có quyền xen vào. Nhưng đây là bảo bối của nàng, nàng cả đời bị tình yêu làm thương tổn, nàng tuyệt không muốn Tiểu An nhi lại giẫm lên vết xe đổ.

Triệu Tử Nghiễn nhìn mẫu phi trong mắt tràn đầy lo lắng, nói khẽ: "Mẫu phi có câu hỏi này, là bởi vì nàng cùng con đều là nữ tử sao?"

Ôn Như Ngôn nhẹ gật đầu lại lắc đầu, đau lòng nói: "Ta chỉ là lo lắng, trên đời này có quá nhiều áp lực, cũng có quá nhiều ngăn trở, con người dù mạnh mẽ thế nào cũng đến lúc chịu không nổi, mà chịu không nổi buộc lòng phải buông tay. Giữa tình cảm nam nữ bình thường cũng có rất nhiều chuyện thân bất do kỷ mà rời bỏ nhau, huống chi hai con loại này tình cảm thế nhân không hiểu được, càng đối mặt với nhiều áp lực, mẫu phi sợ con bị thương tổn."

Triệu Tử Nghiễn trong mắt tràn đầy thương tiếc, nàng mặc dù không rõ phụ hoàng, mẫu phi cùng Phòng Đạo Hải năm xưa đã xảy ra chuyện gì, nhưng nghe lời nói tràn đầy bi thương của mẫu phi, có thể đoán được, trong tình cảm người đã gánh chịu rất nhiều thống khổ. Nàng chăm chú nhìn mẫu phi, chậm rãi nói: "Mẫu phi, con hiểu được. Nhưng con tin tưởng nàng, chúng con cùng nhau đi đến hôm nay đã trải qua rất nhiều trắc trở, nàng có vô số lần có thể buông tay con, nhưng nàng chưa từng làm vậy. Nàng là người trên thế gian này ràng buộc sâu nhất với con, con nguyện ý vì nàng chịu đựng tất cả nguy hiểm. Hơn nữa, yêu thích một người rất cần dũng khí, để bảo hộ tình yêu của mình, con sẵn sàng chống lại tất cả áp lực thế nhân, dù thái độ bọn họ thế nào, con cũng tuyệt không buông tay nàng, không phải vì con không sợ hãi, mà vì nàng cho con lòng tin tuyệt đối. Mặc dù con bởi vì chuyện này mà thân bại danh liệt, bị người xem thường, Khanh nhi cũng sẽ không bỏ lại con. Mẫu phi, nàng rất tốt rất tốt đấy."

Ôn Như Ngôn ánh mắt phức tạp, trong lòng tự nhiên có chút chua chua, lúc trước bảo bối khi còn nhỏ liền yêu thích dán lấy mình, xem mẫu phi là tất cả. Hôm nay trưởng thành, có người trong lòng rồi. Thở dài, Ôn Như Ngôn có chút bất đắc dĩ, nhưng vẫn ôn thanh nói: "Vậy Tiểu An nhi nói cho mẫu phi biết, nàng tốt bao nhiêu, có đáng giá hay không để Tiểu An nhi của ta như thế ái mộ đối đãi."

Ôn Như Ngôn đối Phó Ngôn Khanh ấn tượng quả thật không tệ, xa xa nhìn cử chỉ của hai người, liền có thể nhận ra Phó Ngôn Khanh rất cưng chiều Tiểu An nhi. Vừa rồi động tác kia tri kỷ tinh tế, dễ chịu mà thỏa đáng, nhìn khí độ phong phạm cũng là nữ nhi quý nhân gia, lại có thể vì Tiểu An nhi mà nấu cơm, cũng là hiếm có được.

Hai mẫu tử ngồi bên nhau, một nói một nghe, đợi đến lúc Triệu Tử Nghiễn đem toàn bộ sự tình kể xong, từ lúc bảy tuổi gặp được Khanh nhi, cho đến bây giờ trải qua muôn trùng gian nan mà hiểu nhau yêu nhau, định cả đời không rời bỏ, Ôn Như Ngôn đã là hai mắt đẫm lệ mông lung. Nàng biết rõ Tiểu An nhi của nàng trôi qua không tốt, dù hôm nay đứa trẻ này mang theo tia ngọt ngào hạnh phúc mà kể lại, nàng cũng có thể đoán được, đoạn thời gian ấy là thống khổ đến mức nào. Tiêu Thục Nghi đối với nàng hận thấu xương, làm sao sẽ bỏ qua cho nữ nhi của nàng, còn Triệu Cảnh nghi ngờ An nhi không phải con ruột hắn, nên đã sớm bỏ mặc không quan tâm đến.

[BHTT][Edit Hoàn]Trọng Sinh chi Khanh Tâm Phó Nghiễn - Thời Vi Nguyệt ThượngWhere stories live. Discover now