11

828 48 15
                                    

Ngày 1 tháng 9, cũng là ngày sinh nhật của Jungkook, cả căn biệt thự vốn yên tĩnh của Taehyung lại náo nhiệt đến bất ngờ. Hắn thuê cả một đội ngũ tổ chức tiệc tùng để làm một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng cho người yêu của hắn. Taehyung rất ghét việc có nhiều người đi qua đi lại trong nhà mình, vậy mà hắn lại hy sinh điều đó để tình yêu của hắn được vui.

- Này cậu kia, lấy cho tôi cái đó.

- Cậu kia, ra giúp tôi cái này đi.

- Cái cậu kia, cẩn thận một chút, đưa cái này lên.

Jimin bị sai vặt chạy tới chạy lui mệt muốn đứt hơi, càng nản hơn nữa khi thấy khung cảnh mùi mẫn của Taehyung và Jungkook sau vườn khi cậu ra đó chuẩn bị bàn ghế cho khách mời. Hắn mời nhiều người lắm, tất thảy từ trên xuống dưới đều làm theo ý Jungkook. Hắn cũng yêu người này quá rồi.

Jimin! Mặc kệ họ!

Jimin tự mắng mình rồi lại tập trung vào việc mình đang làm. Taehyung chắc chắn không muốn có một chút sai sót nào và cậu không dám làm trái ý hắn. Nhưng có vẻ cơ thể cậu không chịu làm theo những gì cậu muốn, do trận đòn mới cách đây 1 hôm của Taehyung vì say rượu, hắn vừa không thương tiếc đá lên người cậu, vừa làm bể cái bình nước thủy tinh và Jimin ngã phải. Đến hôm nay còn đau đến ứa mắt, cậu không dám làm phiền Seokjin, lỡ anh đến khám cho cậu và lại nói gì đó với Taehyung, cái mạng nhỏ này chắc chắn không yên.

Choang!

Tiêu thật rồi.

Thân thể vì vết thương bắt đầu ứa máu do vận động nhiều mà mất sức, hai mắt hoa lên và Jimin không cẩn thận làm bể một cái ly. Taehyung cau mày, ra lệnh cho người đứng cạnh dọn mảnh thủy tinh và bảo cậu lên phòng làm việc của hắn.

Lần này tiêu thật rồi Jimin ơi!

- A....đau....

- Cậu cố ý?

Taehyung nắm tóc Jimin kéo lên, giọng nói lạnh đi nhiều phần.

- Cậu chủ....em xin....lỗi....

- Tôi xử cậu ở đây là may mắn lắm rồi đấy. Lo mà tập trung làm việc đi! - Hắn gằn giọng.

- Vâng....em xin lỗi....em....em hứa....sẽ tập trung hơn.

- Cút!

Taehyung thuận tay đẩy đầu Jimin về phía trước khiến cậu ngã dúi người nhưng lập tức đứng lên chạy khỏi phòng. Vừa mở cửa thì Jungkook bước vào, cậu cúi đầu chào rồi bỏ chạy nhanh nhất có thể. Jungkook cảm thấy hài lòng nhưng nó cố giữ cái nụ cười đó trong lòng.

- Tae!

Nó đẩy cánh cửa gỗ nặng nề của phòng làm việc, ló mái đầu đỏ rượu của mình vào, điểm trên khuôn mặt cân đối là một nụ cười rạng rỡ, hẳn đây là vì sao hắn lại yêu nó như vậy.

- Chuyện gì thế Kookie?

- Ở dưới chán quá, em muốn lên đây với anh.

Jungkook trả lời, trong giọng có pha chút nũng nịu. Taehyung hắn ngay lập tức phục hồi lại tâm trạng không tốt, hắn cười thật ôn nhu với nó, đứng lên khỏi chiếc ghế bọc da đen bóng sang trọng mà lại gần ôm nó vào lòng. Jungkook cạ mái tóc đỏ rượu của nó vào lồng ngực rắn chắc của Taehyung, thành công khiến thân dưới hắn cộm lên, nhưng bữa tiệc sắp bắt đầu, để sau vậy.

Forget me notNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ