Chương 3: Gặp lại

421 56 0
                                    

Cuối cùng tôi cũng có thể nghỉ ngơi. Và tôi lại nhìn thấy Thor. Anh đang nằm bên cạnh tôi, hệt như lần đầu tiên tôi mơ thấy anh, hơi thở anh đều đều phả vào tai tôi... Khoan đã. Anh thở!? Tôi quay ngoắt đầu nhìn sang nhưng chợt nhớ ra bản thân không thể cử động. Tôi tưởng Strange nói Thor đã chết? Nếu không thì sao anh lại nằm đây, trên chiếc giường lạnh băng chỉ được dùng để mai táng?

Và Thor mở mắt, đôi mắt xanh biếc tựa trời xanh, sâu thẳm và đượm buồn.

“Loki, anh không thể chết.” Thor thì thầm với chất giọng trầm trầm thường ngày. “Anh ước em vẫn còn ở đây. Em đã đến Valhalla rồi chứ? Anh hi vọng nơi đó phù hợp với em. Anh không tìm thấy một nửa linh hồn của em ở Hel, vậy chắc hẳn một nửa đó vẫn đang trôi nổi ở đâu đó trong Chín cõi.” Anh cứ độc thoại một mình như vậy dù chẳng có ai đáp lời, rồi khi cánh cửa phòng lạch cạch mở ra, Thor lại nhắm ghiền mắt, đặt hai tay trước bụng như một người đã chết.

Hóa ra là vậy. Quốc vương của Asgard, làm giả cái chết của mình, lừa dối cả Chín cõi, chỉ để được ở bên người mình yêu, ngay cả khi người ấy đã chẳng còn tồn tại trên thế gian này nữa.

Người kia bước vào phòng và đóng cánh cửa lại sau lưng mình, tôi có thể thấy rõ, đó là Valkyrie. Cô thay những ngọn nến cũ và thắp sáng những ngọn nến đã tắt.

“Thor, anh biết anh không cần giả vờ trước mặt tôi.” Valkyrie bước lại gần chiếc giường và lên tiếng như muốn đánh thức Thor.

“Phải, phải rồi.” Thor gật đầu một cách máy móc sau khi ngồi dậy. “Cô có việc gì để thông báo với tôi à? Asgard và Chín cõi sao rồi?”

“Anh vẫn còn quan tâm đến Asgard cơ đấy, tôi tưởng anh vẫn còn đang mải mê nghỉ ngơi với Vương hậu của mình.” Valkyrie mỉa mai khi ngồi xuống bên cạnh giường ở phía của tôi, làm dập nát vài bông hóa bách hợp trắng. “Hôm qua có người đến tìm Vương hậu của anh, hắn nói hắn đang giữ một nửa linh hồn còn lại của cậu ta và yêu cầu được mang xác Loki đi.” Cô nàng tiện tay nắm lấy một lọn tóc của tôi và quấn nó quanh ngón tay mình. Còn tôi thì chẳng còn tâm trạng để nghĩ đến việc đó, tôi đang chờ xem Thor sẽ phản ứng thế nào.

Tôi cứ nghĩ Thor sẽ điên tiết hết cả lên khi nghe điều đó, nhưng không, anh còn chẳng buồn tỏ ra ngạc nhiên, mặt anh trở nên thâm trầm và giọng nói thậm chí còn trầm hơn cả mặt. “Kẻ đó là ai?”

“Một vị bác sĩ nào đó, bác sĩ Strange? Tôi đoán vậy, tôi không gặp trực tiếp hắn ta.” Valkyrie đáp.

Thor gật đầu một cách nặng nề và ngồi thừ người ra một lúc. Chốc lát sau, anh nói. “Hãy đưa tôi đến Midgard, nhưng đừng để cho bất kỳ ai biết đến việc này.”

“Anh muốn tôi làm việc đó bằng cách nào đây, thưa Quốc vương?” Valkyrie hỏi ngược lại với vẻ mỉa mai. “Nếu Vương hậu của anh còn ở đây, cậu ta có thể biến anh thành bất cứ ai. Còn tôi á? Không thể nào.”

Tuy nói thế nhưng Valkyrie vẫn cho thu xếp mọi thứ để Thor có thể đi mà không bị phát hiện, tôi biết thế bởi ngay ngày hôm sau, Thor lại mặc lên bộ chiến phục và ra đi, nhưng anh không cầm theo vũ khí của mình mà để nó tiếp tục nằm trên cơ thể tôi, cây búa Mjolnir vừa nặng vừa cứng, tôi chả biết anh đã nghĩ gì khi làm việc đó.

[Thorki] My long forgotten cloistered sleepNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ